Thần Y và Tình Yêu Bị Cấm Đoán - Chương 3
Chương 3: Căn Bệnh Bí Ẩn
Bình minh vừa rạng, ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi qua những khe cửa sổ của căn nhà nhỏ. Linh và Vương vẫn nằm im trên giường, nhưng sắc mặt của họ đã có chút khởi sắc hơn sau khi uống thuốc của Thần y. Người dân trong làng bắt đầu thở phào nhẹ nhõm, hy vọng mong manh dần trở lại trên khuôn mặt họ.
Thần y ngồi bên cạnh giường, đôi mắt chăm chú quan sát từng cử động nhỏ của Linh và Vương. Tuy rằng sắc mặt của họ có vẻ tốt hơn, nhưng ông biết căn bệnh này vẫn chưa được loại bỏ hoàn toàn. Thần y cẩn thận bắt mạch từng người, cảm nhận sự thay đổi trong cơ thể họ.
“Nhịp mạch đã ổn định hơn,” Thần y lẩm bẩm, nhưng ông vẫn không thể tìm ra nguyên nhân chính xác gây ra căn bệnh kỳ lạ này.
Linh bắt đầu khẽ động đậy, mi mắt cô từ từ mở ra. Thần y nhận ra sự tỉnh táo trong ánh mắt của cô, nhưng ngay lập tức, Linh nhăn mặt vì đau đớn. Vương cũng có biểu hiện tương tự, như thể cả hai đang phải chịu đựng một cơn đau ngấm ngầm trong cơ thể.
“Linh, con cảm thấy thế nào?” Thần y hỏi, giọng trầm ấm.
“Thưa… con thấy trong người nhẹ hơn một chút… nhưng vẫn rất đau,” Linh đáp, giọng yếu ớt. “Như có thứ gì đó đang thiêu đốt bên trong.”
Thần y nhíu mày, đưa tay kiểm tra nhịp tim và hơi thở của Linh. Cảm giác đau đớn bên trong cơ thể của cô không phải là dấu hiệu tốt. Ông quay sang Vương, người cũng đang tỉnh lại với cảm giác tương tự.
“Thưa Thần y… chúng con vẫn còn đau lắm,” Vương nói, giọng anh run rẩy.
Thần y suy nghĩ một lúc, rồi đứng dậy, bước ra ngoài với vẻ mặt đăm chiêu. Ông biết rằng đây không phải là một căn bệnh thông thường. Dù đã áp dụng tất cả kiến thức y học của mình, ông vẫn chưa thể tìm ra được căn nguyên của bệnh tình.
Thần y gọi Lâm đến, người đàn ông trung niên đã luôn sát cánh bên ông từ lúc bắt đầu. Lâm vội vàng chạy đến, lo lắng hỏi: “Thưa Thần y, tình hình của Linh và Vương sao rồi? Họ có ổn hơn không?”
“Họ đã khá hơn, nhưng căn bệnh vẫn chưa bị đẩy lùi hoàn toàn,” Thần y đáp. “Có vẻ như căn bệnh này không chỉ ảnh hưởng đến thể chất, mà còn liên quan đến tâm linh và tinh thần.”
Lâm trầm ngâm, rồi bất ngờ nhớ ra điều gì đó. “Thưa Thần y, có lẽ có một thứ mà ngài cần biết. Khi Linh và Vương chạy trốn đến hang động trên núi, họ đã phát hiện ra một bức tượng cổ. Dân làng chúng tôi đồn rằng đó là tượng của một vị thần cổ đại, người từng bảo vệ vùng đất này. Có thể… việc họ tiếp xúc với bức tượng đã gây ra chuyện này?”
Thần y suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu. “Có thể. Những linh hồn cổ xưa, nếu bị quấy rối hoặc xúc phạm, có thể gây ra những hiện tượng như thế này. Ta cần phải điều tra kỹ hơn về bức tượng đó và tìm hiểu xem liệu có phải nó là nguyên nhân của căn bệnh.”
Ngay lập tức, Thần y quyết định sẽ lên đường đến hang động mà Linh và Vương đã từng đến. Ông biết rằng để tìm ra nguyên nhân chính xác của căn bệnh, ông cần phải trực tiếp kiểm tra bức tượng và môi trường xung quanh nó.
Lâm sẵn lòng dẫn đường cho Thần y. Họ cùng nhau lên đường, băng qua những con đường mòn ngoằn ngoèo dẫn lên núi. Càng lên cao, không khí càng trở nên lạnh lẽo và âm u hơn. Cả hai người không nói gì, chỉ tập trung vào việc tiến về phía hang động.
Khi họ đến nơi, Thần y nhận ra rằng hang động này không chỉ là một nơi linh thiêng như lời đồn, mà còn có điều gì đó rất đặc biệt. Không khí xung quanh hang động nặng nề, như thể chứa đựng một sức mạnh vô hình đang đè nén tất cả mọi thứ. Thần y cảm nhận được luồng năng lượng lạ lùng đang tỏa ra từ bức tượng bên trong hang.
Bức tượng bằng đá đen, đứng sừng sững giữa hang động, mang hình dáng một vị thần với đôi mắt lạnh lùng và vẻ mặt nghiêm nghị. Thần y tiến lại gần, chăm chú quan sát từng chi tiết trên bức tượng. Ông cảm nhận được một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, như thể bức tượng đang theo dõi từng cử động của ông.
“Đây chính là nơi họ đã đến,” Lâm nói, giọng run run. “Dân làng chúng tôi luôn tránh xa nơi này, nhưng có lẽ Linh và Vương không biết, họ đã vô tình phá vỡ một điều cấm kỵ.”
Thần y gật đầu, ông bắt đầu kiểm tra kỹ lưỡng xung quanh bức tượng, hy vọng tìm ra manh mối về căn bệnh. Ông nhận ra có một số hoa văn kỳ lạ được khắc trên bề mặt đá, những ký tự cổ mà ông chưa từng thấy trước đây.
“Những ký tự này… chúng có thể là một loại bùa chú, hoặc một lời nguyền nào đó,” Thần y thì thầm. “Ta cần phải giải mã chúng để hiểu rõ hơn.”
Thần y quyết định sẽ quay trở lại làng để nghiên cứu thêm về những ký tự và bức tượng này. Ông biết rằng để chữa trị hoàn toàn cho Linh và Vương, ông phải hiểu rõ về nguyên nhân sâu xa của căn bệnh, và điều đó có thể liên quan đến cả một câu chuyện huyền bí từ quá khứ.
Trở lại làng, Thần y bắt tay vào công việc ngay lập tức. Ông vẽ lại các ký tự mà ông đã thấy trên bức tượng, cố gắng giải mã chúng bằng tất cả kiến thức và kinh nghiệm của mình. Đêm đó, Thần y không ngủ, ông dành toàn bộ thời gian để tìm kiếm manh mối, lòng ông vẫn không thôi lo lắng cho Linh và Vương.
Ông biết rằng cuộc chiến này không chỉ là cuộc chiến với bệnh tật, mà còn là cuộc chiến với những thế lực vô hình. Và ông quyết tâm sẽ không dừng lại cho đến khi cứu được Linh và Vương, và giải thoát họ khỏi căn bệnh bí ẩn đang hành hạ họ.