Thần Y và Tình Yêu Bị Cấm Đoán - Chương 6
Chương 6: Giải Quyết Lời Nguyền
Sau khi hai gia đình đã đồng ý từ bỏ mối hận thù để cứu sống Linh và Vương, không khí trong làng trở nên nhẹ nhàng hơn. Mọi người bắt đầu hỗ trợ Thần y trong việc chăm sóc cho cặp đôi, với hy vọng rằng tình yêu chân thành của họ cùng với sự hòa giải của hai gia đình sẽ có thể hóa giải được lời nguyền.
Thời gian trôi qua, Linh và Vương dần dần hồi phục, nhưng căn bệnh bí ẩn vẫn còn đeo bám họ, như một chiếc bóng không thể thoát khỏi. Thần y biết rằng để chữa lành hoàn toàn, cần phải có một hành động quyết định hơn để chấm dứt lời nguyền.
Một buổi sáng sớm, khi ánh nắng ban mai chiếu rọi qua những tán lá xanh, Thần y ngồi trầm ngâm trước ngôi nhà nhỏ của mình. Ông đã suy nghĩ rất nhiều đêm về cách thức để giải quyết triệt để lời nguyền này, và cuối cùng, ông đã có quyết định.
Thần y gọi Lâm đến, giao cho ông một bức thư và nói: “Ngươi hãy đưa thư này cho gia đình của Linh và Vương. Hãy dặn họ rằng vào tối nay, chúng ta sẽ thực hiện một nghi lễ tại hang động trên núi để hóa giải lời nguyền. Ta cần sự hiện diện của cả hai gia đình, cũng như của Linh và Vương.”
Lâm nhận lấy bức thư, gật đầu rồi vội vàng rời đi. Thần y biết rằng nghi lễ này sẽ không dễ dàng, nhưng ông tin rằng với sự đoàn kết và quyết tâm của mọi người, họ có thể vượt qua.
Khi màn đêm buông xuống, cả làng chìm trong sự im lặng chờ đợi. Tại hang động trên núi, Thần y đã chuẩn bị mọi thứ cần thiết cho nghi lễ. Ông đặt những ngọn nến xung quanh bức tượng cổ, sắp xếp các thảo dược và vật phẩm linh thiêng để tạo ra một không gian trang nghiêm và đầy quyền lực.
Chẳng bao lâu sau, gia đình của Linh và Vương cùng với người dân trong làng bắt đầu tụ tập trước hang động. Linh và Vương được đưa đến trên cáng, dù họ đã hồi phục phần nào nhưng vẫn còn rất yếu. Cả hai nhìn nhau, trong mắt họ là sự lo lắng lẫn tình yêu sâu đậm, như thể họ đã chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với bất kỳ điều gì sắp đến.
Thần y bước ra từ trong hang động, vẻ mặt nghiêm nghị nhưng đầy quyết tâm. “Mọi người đã sẵn sàng chưa?” ông hỏi, giọng trầm ấm vang lên giữa không gian yên tĩnh.
Cả hai gia đình gật đầu, ánh mắt của họ không còn sự thù hận như trước đây mà thay vào đó là sự đoàn kết và quyết tâm bảo vệ những người mình yêu thương.
“Đêm nay, chúng ta sẽ đối mặt với lời nguyền cổ xưa này. Ta đã tìm hiểu và biết rằng chỉ có sự hy sinh lớn lao mới có thể chấm dứt nó hoàn toàn. Ta không yêu cầu ai phải hy sinh mạng sống của mình, nhưng chúng ta cần phải hiến dâng một phần quý giá của mình để cầu xin sự tha thứ từ vị thần bảo vệ vùng đất này.”
Thần y bước đến gần Linh và Vương, ánh mắt hiền từ nhưng cương nghị. “Các con đã yêu nhau bất chấp mọi khó khăn, và đó là sức mạnh lớn nhất mà các con có. Nhưng để chấm dứt lời nguyền này, có thể các con sẽ phải hy sinh tình yêu của mình. Các con có sẵn sàng không?”
Linh nhìn Vương, nước mắt lăn dài trên má cô. Cô hiểu ý của Thần y, và dù trái tim cô đau đớn, cô biết rằng điều này là cần thiết để cứu sống cả hai và những người khác. Vương nắm chặt tay Linh, ánh mắt anh cũng đỏ hoe nhưng đầy quyết tâm.
“Chúng con sẵn sàng, thưa Thần y,” Vương nói, giọng anh rung lên nhưng kiên định. “Nếu phải hy sinh tình yêu để cứu lấy mạng sống của chúng con và mọi người, chúng con sẽ làm.”
Thần y gật đầu, cảm phục trước lòng dũng cảm của họ. “Vậy thì chúng ta bắt đầu nghi lễ.”
Ông bắt đầu vẽ một vòng tròn lớn trên mặt đất bằng những hạt muối tinh khiết, đặt các vật phẩm linh thiêng vào những vị trí đã định trước. Sau đó, ông mời Linh và Vương bước vào trong vòng tròn, cả hai ngồi đối diện nhau, nắm tay nhau thật chặt.
Thần y bắt đầu đọc những câu thần chú bằng một ngôn ngữ cổ xưa, tiếng nói của ông hòa cùng tiếng gió rít qua các khe đá tạo thành một âm thanh kỳ lạ và đầy uy quyền. Không gian xung quanh dường như rung động, và mọi người cảm nhận được một luồng năng lượng mạnh mẽ đang bao phủ lấy họ.
Bức tượng cổ đứng sừng sững trong hang động bỗng phát ra một ánh sáng mờ nhạt, như thể vị thần đang hiện diện. Thần y biết rằng đây là thời khắc quyết định, ông phải sử dụng toàn bộ khả năng của mình để hóa giải lời nguyền.
“Vị thần bảo vệ vùng đất này, xin hãy lắng nghe lời cầu nguyện của chúng tôi,” Thần y cất giọng lớn, mắt nhắm nghiền, toàn thân ông toát lên sự tập trung tối đa. “Chúng tôi xin dâng hiến phần quý giá nhất của mình để cầu xin sự tha thứ. Hãy để tình yêu của Linh và Vương trở thành cầu nối hòa bình giữa hai gia đình, và hóa giải lời nguyền này.”
Ngay khi lời cầu nguyện của Thần y vừa dứt, một cơn gió mạnh bỗng từ đâu ập đến, quấn lấy vòng tròn linh thiêng. Ánh sáng từ bức tượng trở nên rực rỡ hơn, và trong khoảnh khắc đó, Linh và Vương cảm nhận được một sự thay đổi kỳ diệu trong lòng mình. Họ cảm thấy một nỗi đau xé lòng, nhưng cùng lúc đó, họ cũng cảm nhận được một sự giải thoát, như thể một gánh nặng vô hình đã rời khỏi họ.
Cả hai ngã xuống, hơi thở hổn hển, nhưng đôi mắt họ sáng rực lên một niềm hy vọng mới. Thần y nhanh chóng bước vào vòng tròn, kiểm tra tình trạng của họ. Ông nhận ra rằng hơi thở của họ đã trở nên nhẹ nhàng hơn, và màu sắc trên gương mặt họ đã trở lại bình thường.
“Lời nguyền đã được hóa giải,” Thần y nói, giọng đầy xúc động. “Nhưng tình yêu của các con đã phải trải qua một thử thách lớn. Hãy trân trọng và bảo vệ tình yêu đó, vì nó đã cứu sống các con và mang lại hòa bình cho cả hai gia đình.”
Cả hai gia đình đứng bên ngoài vòng tròn, lặng người vì xúc động. Họ nhìn nhau, và trong giây phút đó, họ nhận ra rằng thù hận không còn ý nghĩa gì khi so sánh với mạng sống và hạnh phúc của con cái họ. Họ bước tới, cùng nhau ôm lấy Linh và Vương, nước mắt chảy dài trên má.
Thần y đứng lùi lại, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm. Ông biết rằng cuộc hành trình này đã đến hồi kết, và nhiệm vụ của ông đã hoàn thành. Hang động vẫn yên lặng, nhưng trong lòng mỗi người, một sự bình yên mới đã nảy nở.
Bên ngoài hang động, trời đã hửng sáng, ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp ngôi làng, như báo hiệu cho một ngày mới bắt đầu. Một ngày của hòa bình, của tình yêu và sự tha thứ.