Thần Y và Tình Yêu Bị Cấm Đoán - Chương 7
Chương 7: Thử Thách Lớn Lao
Sau khi nghi lễ hóa giải lời nguyền kết thúc, mọi người trở về làng với tâm trạng nhẹ nhõm và hy vọng mới. Linh và Vương đã có thể ngồi dậy, dù còn yếu nhưng ánh mắt họ đã tràn đầy sự sống. Cả hai gia đình đều cảm nhận được sức mạnh của tình yêu và sự hòa giải, nhưng cũng hiểu rằng thử thách thực sự vẫn chưa kết thúc.
Những ngày tiếp theo, Thần y tiếp tục chăm sóc cho Linh và Vương. Ông chuẩn bị các loại thuốc bổ từ thảo dược để giúp họ hồi phục hoàn toàn. Thế nhưng, điều bất ngờ đã xảy ra: trong khi Linh dần khỏe lên, Vương lại đột ngột có những biểu hiện lạ lùng.
Một buổi sáng, khi Thần y đến thăm, ông nhận thấy Vương đang co giật mạnh, mồ hôi đầm đìa và thở gấp. Gia đình của Vương hoảng hốt, họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Thần y, xin ngài hãy cứu lấy con trai tôi!” ông Nguyễn kêu lên trong tuyệt vọng, nước mắt rơi lã chã.
Thần y nhanh chóng tiến lại gần, đặt tay lên trán Vương để kiểm tra. Ông nhận thấy một luồng khí lạnh bất thường toát ra từ cơ thể anh. Đây không phải là dấu hiệu của căn bệnh cũ, mà có vẻ như là một điều gì đó mới mẻ và nguy hiểm hơn.
“Đây không phải là triệu chứng của căn bệnh trước đây,” Thần y nói, giọng ông đầy lo lắng. “Ta sợ rằng lời nguyền chưa hoàn toàn được hóa giải. Có thể trong quá trình nghi lễ, một phần của lời nguyền đã chuyển sang Vương.”
Mọi người trong phòng đều im lặng, sự sợ hãi bắt đầu hiện rõ trên khuôn mặt họ. Linh bật khóc, nắm chặt tay Vương, nhưng Vương vẫn không có dấu hiệu gì là sẽ tỉnh lại.
“Không thể như vậy được! Chúng ta đã làm mọi thứ để hóa giải lời nguyền, tại sao điều này lại xảy ra?” Linh nức nở, giọng cô lạc đi vì lo lắng.
Thần y suy nghĩ rất nhanh, cố gắng tìm ra lời giải cho tình trạng của Vương. Ông nhớ lại những lời của cụ Trần về sự hy sinh cần thiết để hóa giải lời nguyền. Có thể nghi lễ trước đó chưa đủ mạnh để hoàn toàn xóa bỏ lời nguyền, hoặc có thể có một yếu tố nào đó mà họ đã bỏ qua.
“Chúng ta cần quay lại hang động,” Thần y nói, quyết định rõ ràng trong giọng nói của mình. “Có thể có một phần của lời nguyền mà chúng ta chưa chạm đến. Ta phải tìm hiểu kỹ hơn về những ký tự trên bức tượng và xem liệu có cách nào để giải phóng Vương khỏi sức mạnh đen tối này.”
Gia đình Vương lẫn Linh đều đồng ý, dù lòng họ tràn đầy lo lắng. Thần y chuẩn bị mọi thứ cần thiết cho chuyến đi trở lại hang động. Lần này, ông mang theo nhiều loại thảo dược mạnh hơn và những vật phẩm bảo vệ linh thiêng.
Ngay trong đêm, Thần y cùng Linh và gia đình Vương lên đường, băng qua những con đường mòn gập ghềnh dẫn đến hang động. Trời tối đen như mực, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ những ngọn đuốc dẫn đường cho họ. Linh cầm tay Vương, trái tim cô đau thắt vì lo lắng, nhưng cô vẫn cố giữ vững niềm tin rằng Thần y sẽ tìm ra cách cứu anh.
Khi họ đến nơi, hang động hiện ra trong bóng tối, u ám và đầy bí ẩn. Ánh sáng từ những ngọn đuốc chiếu lên bức tượng cổ, làm nó trông càng thêm đáng sợ. Thần y tiến lại gần, đôi mắt ông chăm chú quan sát những ký tự cổ mà ông đã nghiên cứu trước đó.
Sau một lúc xem xét kỹ lưỡng, Thần y nhận ra một điều kỳ lạ: có một ký tự đặc biệt trên bức tượng mà ông chưa từng chú ý đến. Ký tự này dường như là một phần quan trọng của lời nguyền, một phần mà trước đây ông đã bỏ qua.
“Đây chính là chìa khóa,” Thần y thốt lên. “Ta cần phải kích hoạt ký tự này để hoàn toàn hóa giải lời nguyền.”
Ông bắt đầu thực hiện các nghi lễ phức tạp, dùng những thảo dược mạnh nhất mà ông mang theo để tạo ra một hỗn hợp đặc biệt. Thần y cẩn thận vẽ lại ký tự cổ lên đất bằng máu của một con gà trắng, một vật phẩm linh thiêng được cho là có khả năng kết nối với các thế lực siêu nhiên.
Sau đó, ông đặt hỗn hợp thảo dược lên bức tượng và đọc những câu thần chú bằng giọng trầm ấm nhưng đầy uy lực. Mọi người đứng xung quanh, nhìn ông với ánh mắt lo lắng nhưng cũng tràn đầy hy vọng.
Khi nghi lễ gần kết thúc, một cơn gió mạnh bỗng thổi qua hang động, làm mọi thứ rung lên. Ánh sáng từ bức tượng trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết, rồi bất ngờ tắt lịm. Thần y đứng yên, tay nắm chặt cây gậy, chờ đợi kết quả của nghi lễ.
Linh nhìn về phía Vương, đôi mắt cô đầy lo lắng. Vương bỗng nhiên rùng mình mạnh, rồi chầm chậm mở mắt. Hơi thở của anh đã trở lại bình thường, và đôi mắt anh đã sáng rỡ, không còn dấu hiệu của sự đau đớn hay bệnh tật.
“Vương! Anh đã tỉnh lại rồi!” Linh kêu lên, nước mắt rơi trên má cô vì hạnh phúc.
Thần y thở phào nhẹ nhõm, đôi mắt ông ánh lên niềm vui. “Lời nguyền đã được hoàn toàn hóa giải. Không còn gì có thể làm hại các con nữa.”
Gia đình Vương ôm lấy con trai họ trong niềm hạnh phúc vỡ òa. Cả Linh và Vương cũng ôm chầm lấy nhau, cảm nhận được sự nhẹ nhõm và hạnh phúc mà họ chưa từng có trước đây.
Thần y lùi lại, lặng lẽ quan sát. Ông biết rằng thử thách lớn nhất đã qua, nhưng cũng hiểu rằng đây mới chỉ là khởi đầu cho một cuộc sống mới, một cuộc sống mà tình yêu và lòng tha thứ sẽ là nền tảng vững chắc.
Khi mọi người rời khỏi hang động, ánh trăng đã chiếu sáng rực rỡ trên bầu trời, soi rõ con đường phía trước. Thần y mỉm cười, biết rằng mình đã hoàn thành sứ mệnh của mình. Những lời nguyền của quá khứ đã bị hóa giải, và bây giờ, tương lai của Linh và Vương hoàn toàn nằm trong tay họ.