Thành Phố Trong Lòng Đất - Chương 2
Chương 2: Thành Phố Ngầm
Minh bước theo Tùng, lòng đầy thắc mắc và ngạc nhiên về những gì đang diễn ra xung quanh. Thành phố ngầm rộng lớn hiện ra trước mắt anh với những kiến trúc tinh xảo và công nghệ hiện đại.
“Đây là quảng trường trung tâm,” Tùng giới thiệu khi họ bước vào một không gian mở rộng lớn, nơi có hàng trăm người đang di chuyển, nói chuyện và làm việc. “Nơi này giống như trái tim của thành phố, nơi mọi người gặp gỡ, giao lưu và thực hiện các hoạt động hàng ngày.”
Minh nhìn quanh, thấy những tòa nhà cao chọc trời với mặt ngoài bằng kính sáng bóng, những con đường lát đá mịn màng và cây cối xanh tươi mọc dọc hai bên. Một cảnh tượng hoàn toàn khác biệt với thế giới mà anh từng biết.
“Họ sống như thế nào ở đây? Làm thế nào để duy trì cuộc sống dưới lòng đất như vậy?” Minh hỏi, không giấu được sự tò mò.
“Chúng tôi có một hệ thống tự cung tự cấp hoàn hảo,” Tùng giải thích. “Hệ thống ánh sáng nhân tạo cung cấp ánh sáng cho cây trồng và sinh hoạt hàng ngày. Nước được tái chế và không khí được lọc qua các hệ thống phức tạp để đảm bảo sự trong lành. Chúng tôi cũng phát triển các công nghệ năng lượng tái tạo để cung cấp điện năng.”
Minh gật đầu, cảm thấy ấn tượng trước sự tiên tiến và tổ chức của thành phố ngầm này.
“Đi nào, tôi sẽ giới thiệu anh với những người khác,” Tùng nói và dẫn Minh qua các con đường và hẻm nhỏ.
Họ đến một tòa nhà lớn với biển hiệu “Trung tâm Nghiên cứu và Phát triển.” Bên trong, Minh thấy nhiều người đang làm việc trên các máy tính và thiết bị khoa học hiện đại.
“Đây là nơi chúng tôi nghiên cứu và phát triển các công nghệ mới để cải thiện cuộc sống,” Tùng giải thích. “Anh có thể gặp một số người bạn mới ở đây.”
Một cô gái trẻ tiến đến gần họ, mỉm cười thân thiện. “Chào anh, tôi là Lan. Anh là người mới đến phải không?”
“Đúng vậy, tôi là Minh,” anh đáp, bắt tay cô.
“Tôi nghe nói về anh. Anh từ quá khứ đến đây đúng không? Thật thú vị!” Lan nói, ánh mắt lấp lánh.
“Đúng, tôi vẫn chưa thể tin được những gì đã xảy ra,” Minh cười, cảm thấy bớt căng thẳng khi trò chuyện với Lan.
“Tùng, chúng ta nên cho Minh thấy khu vườn ngầm,” Lan đề nghị.
“Ý kiến hay,” Tùng đồng ý và cả ba rời trung tâm nghiên cứu để đến khu vườn ngầm.
Khu vườn ngầm là một không gian rộng lớn được bao phủ bởi cây cối và hoa lá xanh tươi. Ánh sáng nhân tạo chiếu xuống, tạo ra một bầu không khí ấm áp và dễ chịu.
“Đây là nơi chúng tôi trồng cây và sản xuất thực phẩm,” Lan giải thích. “Mỗi người trong thành phố đều tham gia vào việc duy trì khu vườn này. Nó giúp chúng tôi tự cung tự cấp và giữ được sự kết nối với thiên nhiên.”
Minh cúi xuống, chạm vào những chiếc lá mềm mại và cảm nhận mùi hương tươi mát của cây cỏ. “Thật tuyệt vời. Tôi không ngờ rằng có thể tạo ra một môi trường như thế này dưới lòng đất.”
“Đúng vậy, chúng tôi đã làm việc rất chăm chỉ để xây dựng nên thành phố này,” Lan nói, ánh mắt đầy tự hào. “Và bây giờ, anh cũng là một phần của cộng đồng chúng tôi.”
Minh cảm thấy lòng mình ấm áp khi nghe những lời nói ấy. Dù anh đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ, nhưng anh bắt đầu cảm nhận được sự ấm áp và tình người ở đây. Cuộc sống mới đầy hứa hẹn và thách thức đang chờ đợi anh phía trước.