Thành Phố Trong Lòng Đất - Chương 3
Chương 3: Học Cách Sinh Tồn
Minh dần dần hòa nhập vào cuộc sống mới trong thành phố ngầm. Anh được giao một căn hộ nhỏ nhưng tiện nghi, với đầy đủ các thiết bị hiện đại. Tuy nhiên, anh không thể ngừng nghĩ về thế giới trên mặt đất và cách mình có thể trở về.
Một buổi sáng, khi Minh đang chuẩn bị rời khỏi căn hộ để đến Trung tâm Nghiên cứu và Phát triển, một tiếng gõ cửa vang lên. Anh mở cửa và thấy Lan đứng đó, nụ cười rạng rỡ trên môi.
“Chào Minh, hôm nay tôi sẽ dẫn anh đi tham quan thêm vài nơi quan trọng trong thành phố. Sẵn sàng chưa?” Lan hỏi.
“Được thôi, tôi rất mong đợi điều này,” Minh đáp lại, cảm thấy hào hứng.
Lan dẫn Minh qua những con đường rợp bóng cây, đến một khu vực gọi là “Học viện Thành phố Ngầm”. Đây là nơi mọi người học tập và trao đổi kiến thức, từ công nghệ đến văn hóa và lịch sử.
“Học viện này rất quan trọng. Nó không chỉ giúp chúng tôi tiếp thu kiến thức mới mà còn bảo tồn những giá trị văn hóa và lịch sử của loài người,” Lan giải thích khi họ bước vào một phòng học lớn.
Minh nhìn thấy những học viên trẻ tuổi đang chăm chỉ lắng nghe giảng viên giảng bài về cách vận hành các hệ thống tái chế và công nghệ năng lượng tái tạo. Anh cảm thấy khâm phục trước sự nhiệt tình và tận tụy của mọi người ở đây.
“Minh, anh có muốn tham gia vào một lớp học nào đó không? Chúng tôi có rất nhiều khóa học mà anh có thể quan tâm,” Lan gợi ý.
“Tôi rất muốn tìm hiểu thêm về hệ thống ánh sáng và không khí của thành phố. Nó rất ấn tượng,” Minh nói.
“Được, tôi sẽ đăng ký cho anh. Nhưng trước đó, chúng ta sẽ đi thăm khu vực nông trại ngầm,” Lan cười và dẫn Minh ra khỏi học viện.
Họ đi qua một loạt các đường hầm và cầu thang, cuối cùng đến một khu vực rộng lớn với những cánh đồng xanh mướt. Những cây trồng đang phát triển mạnh mẽ dưới ánh sáng nhân tạo.
“Đây là nơi chúng tôi trồng lương thực. Hệ thống thủy canh và ánh sáng LED giúp cây trồng phát triển mà không cần đất,” Lan giải thích.
“Thật tuyệt vời. Các bạn đã tạo ra một hệ thống hoàn hảo dưới lòng đất. Tôi chưa từng thấy điều gì giống như thế này,” Minh thốt lên, mắt không rời khỏi những cánh đồng xanh mướt.
“Anh sẽ ngạc nhiên hơn nữa khi thấy hệ thống nước và năng lượng của chúng tôi,” Lan nói, ánh mắt sáng lên với niềm tự hào.
Buổi chiều, sau khi tham quan các khu vực quan trọng, Minh và Lan ngồi nghỉ chân tại một công viên ngầm, nơi có những băng ghế bằng gỗ và một đài phun nước trung tâm.
“Lan, anh đã sống ở đây bao lâu rồi?” Minh hỏi, cảm thấy tò mò về cuộc sống của cô.
“Tôi sinh ra ở đây. Cha mẹ tôi là những người đầu tiên di cư xuống thành phố ngầm này. Họ đã kể cho tôi nghe nhiều về thế giới trên mặt đất, nhưng tôi chưa bao giờ được nhìn thấy,” Lan trả lời, mắt nhìn xa xăm.
“Thế giới trên mặt đất đã thay đổi nhiều, và không phải lúc nào cũng tốt đẹp,” Minh thở dài. “Nhưng tôi vẫn hy vọng có thể tìm cách trở về và giúp đỡ mọi người ở đây.”
“Anh là một người dũng cảm, Minh. Tôi tin rằng với sự giúp đỡ của anh, chúng tôi có thể cải thiện cuộc sống ở đây hơn nữa,” Lan nói, ánh mắt đầy quyết tâm.
Minh cảm thấy lòng mình ấm áp khi nghe những lời nói ấy. Dù anh đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ, nhưng anh bắt đầu cảm nhận được sự ấm áp và tình người ở đây. Cuộc sống mới đầy hứa hẹn và thách thức đang chờ đợi anh phía trước.