Thay đổi mối quan hệ với Tào Tháo - Chương 5
Chương 5: Lời Hứa của Tào Tháo
Sau khi nhận nhiệm vụ từ Tào Tháo, Lưu Kỳ trở về doanh trại của mình, tâm trí vẫn đầy rối loạn. Cuộc chiến sắp tới ở Giang Lăng không chỉ là trận chiến giữa hai phe, mà còn là trận chiến nội tâm mà anh phải đối diện: lòng trung thành của anh đang bị thử thách từng ngày.
Buổi tối hôm đó, khi mặt trời đã lặn, Lưu Kỳ bất ngờ nhận được một lời mời từ Tào Tháo đến gặp riêng trong lều chỉ huy. Trước khi bước vào, anh tự nhủ phải giữ vững tinh thần, không để lộ bất kỳ dấu hiệu lo lắng nào. Dẫu vậy, trong lòng anh vẫn không tránh khỏi cảm giác hồi hộp.
Tào Tháo ngồi ở trung tâm lều, ánh mắt sắc bén nhưng không hề giận dữ. Trái lại, ông tỏ ra điềm tĩnh, dường như đã biết rõ những điều đang xảy ra.
“Ngươi đến rồi,” Tào Tháo nói nhẹ nhàng, tay ông đặt trên một tấm bản đồ. “Ngồi xuống.”
Lưu Kỳ làm theo lời, nhưng trong đầu vẫn băn khoăn về lý do của cuộc gặp gỡ bất ngờ này. Sau một hồi im lặng, Tào Tháo bắt đầu nói, giọng điềm đạm nhưng ẩn chứa sức mạnh của một kẻ quyền lực.
“Lưu Kỳ, ta biết ngươi đã nhận được lời mời từ Tôn Quyền,” Tào Tháo nói thẳng, không một chút vòng vo. “Ngươi không cần phải che giấu điều đó. Trong loạn thế này, những lời hứa hẹn và cám dỗ là điều không thể tránh khỏi.”
Lưu Kỳ cảm thấy hơi chột dạ, nhưng anh vẫn giữ bình tĩnh. “Tôi… không phủ nhận. Nhưng tôi vẫn chưa quyết định gì cả.”
Tào Tháo cười nhẹ, vẻ mặt không hề tỏ ra ngạc nhiên. “Ta biết, ngươi vẫn đang cân nhắc. Và đó là điều đúng đắn. Tuy nhiên, ngươi phải hiểu rằng trong cuộc chơi quyền lực này, lòng trung thành không phải là thứ ngươi có thể tùy tiện thay đổi. Ta đã đầu tư vào ngươi, và ta muốn ngươi ở lại bên ta, không chỉ là một tướng quân mà còn là một người đồng hành trong việc xây dựng đế chế.”
Lưu Kỳ cảm thấy lời nói của Tào Tháo có sự thật sâu xa, nhưng anh vẫn ngờ vực. “Nhưng làm sao tôi có thể biết chắc chắn rằng ngài sẽ không xem tôi như một quân cờ, và khi không còn cần đến tôi, ngài sẽ loại bỏ tôi?”
Tào Tháo im lặng trong giây lát, rồi đứng dậy, bước đến gần Lưu Kỳ. “Ngươi nghĩ ta là loại người như vậy sao? Lưu Kỳ, trong những năm tháng chiến đấu của ta, ta đã gặp và hợp tác với nhiều người tài giỏi. Một số đã rời bỏ ta, và một số khác ở lại, nhưng những người thực sự trung thành với ta, họ không bao giờ phải hối hận.”
Ông quay lại, đôi mắt sắc lạnh nhưng đồng thời lại chứa đựng sự chân thành. “Ngươi có tài, và ta cần người như ngươi để tiếp tục cuộc chiến này. Ngươi không chỉ là một tướng quân nhỏ bé. Nếu ngươi ở lại, ta hứa rằng ngươi sẽ có quyền lực, danh vọng, và hơn hết là tương lai cho gia tộc ngươi.”
Lưu Kỳ cảm thấy lời hứa này có sức nặng. Anh hiểu rằng Tào Tháo không phải là một người dễ dàng đưa ra lời hứa, và nếu ông ta đã nói như vậy, có lẽ đây là một sự đảm bảo nghiêm túc. Nhưng đồng thời, Lưu Kỳ vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng.
“Ngài nói tôi sẽ có quyền lực và danh vọng, nhưng tôi cần điều gì đó cụ thể hơn. Tôi không thể chỉ dựa vào lời nói,” Lưu Kỳ đáp lại, ánh mắt đầy kiên định.
Tào Tháo bật cười lớn, như thể đã dự đoán được điều này. “Ngươi thật thẳng thắn, và ta thích điều đó. Được thôi, ta sẽ cho ngươi thấy lòng tin của ta. Sau trận chiến ở Giang Lăng, nếu ngươi chiến thắng và mang lại thành công cho ta, ta sẽ trao cho ngươi quyền chỉ huy một vùng đất quan trọng. Ngươi sẽ không chỉ là một tướng quân dưới trướng ta, mà là một người đứng đầu khu vực, có quyền hành riêng biệt.”
Lời hứa này không chỉ là về quyền lực, mà còn là một cam kết rõ ràng cho tương lai của Lưu Kỳ và gia tộc anh. Nếu anh chấp nhận, con đường trước mắt sẽ rộng mở, nhưng cũng đầy rẫy những nguy hiểm nếu thất bại.
Sau một lúc suy nghĩ, Lưu Kỳ ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt Tào Tháo. “Tôi sẽ chiến đấu cho ngài, và tôi sẽ chiến thắng. Nhưng hãy nhớ rằng, nếu tôi cảm thấy lòng trung thành của tôi bị lạm dụng, tôi sẽ không ngần ngại từ bỏ.”
Tào Tháo gật đầu, ánh mắt sáng lên sự hài lòng. “Ta hiểu. Và ta cũng sẽ giữ lời hứa của mình.”
Cuộc gặp kết thúc với lời hứa giữa hai người đàn ông đầy tham vọng. Lưu Kỳ biết rằng mình đã chính thức dấn thân sâu hơn vào cuộc chơi quyền lực của Tào Tháo. Trận chiến sắp tới không chỉ là về chiến thắng quân địch, mà còn là thử thách cuối cùng để chứng minh lòng trung thành và sự khôn ngoan của anh trong mắt Tào Tháo.