Thay đổi mối quan hệ với Tào Tháo - Chương 6
Chương 6: Kẻ Thù Mới Xuất Hiện
Vài ngày sau khi nhận lời hứa từ Tào Tháo, Lưu Kỳ cùng đội quân của mình tiến về Giang Lăng. Không khí chiến tranh căng thẳng bao trùm lấy toàn bộ vùng đất này. Quân đội của Tào Tháo, dẫu mạnh mẽ, vẫn gặp không ít khó khăn trước sức kháng cự quyết liệt từ các thế lực phía Nam.
Lưu Kỳ đã chuẩn bị tinh thần cho một trận chiến khốc liệt, nhưng những gì anh đối mặt còn khủng khiếp hơn anh tưởng. Khi đến gần Giang Lăng, tin tức lan truyền rằng một kẻ thù mới đã xuất hiện – Lữ Mông, một trong những tướng lĩnh tài ba nhất của Tôn Quyền, đã được phái tới để chỉ huy quân đội đối đầu với Tào Tháo.
Lữ Mông nổi tiếng với chiến lược sắc bén và tinh thần không khoan nhượng, và điều này khiến Lưu Kỳ hiểu rằng trận chiến sẽ không dễ dàng. Tuy nhiên, anh không nao núng. Bên cạnh đó, anh biết rằng đây không chỉ là cuộc chiến giữa hai đạo quân, mà còn là cơ hội để anh chứng minh với Tào Tháo rằng mình xứng đáng với lòng tin và lời hứa của ông.
Ngay khi đến doanh trại gần Giang Lăng, Lưu Kỳ triệu tập các chỉ huy phụ tá của mình để bàn bạc chiến lược. Anh nhìn vào bản đồ, nơi thể hiện rõ vị trí của quân Tôn Quyền đang chiếm đóng dọc theo dòng sông. Lữ Mông đã sắp xếp đội hình phòng thủ rất chặt chẽ, với lực lượng chính tập trung quanh bờ sông, trong khi hậu phương được bảo vệ bởi địa hình hiểm trở.
“Chúng ta cần tìm cách làm rối loạn hàng phòng ngự của họ,” Lưu Kỳ nói, ánh mắt tập trung. “Nếu chúng ta tấn công trực diện, chắc chắn sẽ bị tổn thất nặng nề.”
Một trong những chỉ huy lên tiếng: “Lữ Mông là một đối thủ mạnh, nhưng ông ta cũng có một điểm yếu – đó là sự tự mãn với sự phòng thủ kiên cố của mình. Hắn sẽ không ngờ đến một đòn tấn công từ phía sau.”
Lưu Kỳ suy nghĩ một lúc, rồi nhìn lên, nói với quyết tâm: “Chúng ta sẽ chia quân. Một phần sẽ tiến hành tấn công trực diện để đánh lạc hướng, trong khi ta dẫn quân chủ lực vượt qua đồi núi phía sau và đánh thẳng vào hậu phương của Lữ Mông.”
Kế hoạch được thông qua nhanh chóng, và mọi người bắt đầu chuẩn bị cho trận đánh. Trời dần tối, và không khí trong doanh trại trở nên im lặng lạ thường. Lưu Kỳ cảm thấy áp lực, nhưng anh biết rằng đây là thời khắc quyết định. Nếu thất bại, không chỉ Tào Tháo mà cả sự nghiệp của anh sẽ bị hủy hoại.
Sáng sớm hôm sau, cuộc chiến bắt đầu. Đội quân nhỏ do một chỉ huy khác dẫn đầu tiến hành tấn công trực diện vào quân của Lữ Mông. Tiếng trống trận vang lên, tiếng hò hét xung quanh khu vực bờ sông khiến quân địch phải tập trung lực lượng để đối phó. Trong lúc đó, Lưu Kỳ cùng quân chủ lực lặng lẽ tiến qua con đường núi hiểm trở, sẵn sàng cho cuộc tấn công bất ngờ vào hậu phương.
Khi đến gần doanh trại chính của Lữ Mông, Lưu Kỳ ra lệnh tấn công. Quân của anh bất ngờ lao vào từ phía sau, khiến quân địch hoảng loạn. Tiếng kêu la, tiếng vũ khí va chạm vang vọng khắp chiến trường. Quân Lữ Mông bất ngờ trước cuộc tấn công này, và sự phòng thủ kiên cố của họ nhanh chóng sụp đổ.
Giữa cảnh chiến đấu khốc liệt, Lưu Kỳ thấy Lữ Mông xuất hiện, dẫn theo một đội quân tinh nhuệ để phản công. Hai bên đối mặt, ánh mắt sắc lạnh của Lữ Mông không hề tỏ ra sợ hãi. Ông ta nhìn thẳng vào Lưu Kỳ, nở một nụ cười khinh bỉ.
“Ngươi tưởng rằng một đòn tấn công từ sau lưng có thể đánh bại ta sao?” Lữ Mông cất giọng, đầy thách thức.
Lưu Kỳ không trả lời, chỉ giương cao kiếm, ra hiệu cho quân lính tấn công. Cả hai đội quân lao vào nhau trong cuộc đụng độ nảy lửa. Trận chiến giữa hai chỉ huy tài ba không chỉ là cuộc đấu của vũ lực, mà còn là cuộc đối đầu của trí tuệ và sự quyết đoán.
Trong khoảnh khắc quan trọng, Lưu Kỳ đã thực hiện một đòn đánh bất ngờ, khiến Lữ Mông phải lùi lại. Dù không hoàn toàn đánh bại được Lữ Mông, Lưu Kỳ đã phá vỡ hàng ngũ và buộc quân địch phải rút lui. Chiến thắng này đã mang lại một bước tiến quan trọng cho quân đội của Tào Tháo.
Khi trở về doanh trại, Lưu Kỳ mệt mỏi nhưng hài lòng. Trận chiến với Lữ Mông đã chứng minh được tài năng và lòng trung thành của anh. Tào Tháo sau khi nghe báo cáo về chiến thắng đã cười lớn, ra lệnh khao quân và đích thân khen ngợi Lưu Kỳ trước toàn thể quân đội.
“Ngươi đã không làm ta thất vọng, Lưu Kỳ. Chiến thắng này là bước đầu tiên, và ta tin rằng ngươi sẽ còn đạt được nhiều hơn nữa.”
Lời khen của Tào Tháo khiến các binh sĩ càng thêm kính trọng Lưu Kỳ. Nhưng trong lòng anh, dù đã chứng tỏ được bản thân, những suy nghĩ về sự trung thành và thử thách phía trước vẫn chưa dứt. Cuộc chiến còn dài, và anh biết rằng kẻ thù mới sẽ không ngừng xuất hiện, cũng như những cạm bẫy mà anh phải đối mặt.