Thay đổi số phận của Đổng Trác - Chương 3
Chương 3: Lựa Chọn Đồng Minh
Trở về doanh trại, Lưu Tĩnh cảm thấy lòng nặng trĩu bởi những thông tin mà Trương Từ đã cung cấp. Anh biết rằng nếu muốn ngăn chặn Đổng Trác, việc hành động một mình là không thể. Nhưng liệu anh có thể thuyết phục được những nhân vật có quyền lực trong triều đình, những người đủ khả năng để làm lung lay vị thế của Đổng Trác?
Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa lên, doanh trại bắt đầu nhộn nhịp với những hoạt động chuẩn bị chiến trận. Tiếng binh khí chạm nhau vang lên khắp nơi, và không khí căng thẳng bao trùm. Lưu Tĩnh biết rằng không thể lãng phí thời gian. Anh cần gặp những người có thể trở thành đồng minh trong cuộc chiến chống lại Đổng Trác. Người đầu tiên xuất hiện trong tâm trí anh là Vương Doãn, một vị quan trong triều, nổi tiếng với lòng trung thành với nhà Hán.
Nhờ sự giúp đỡ của Vương Cường, Lưu Tĩnh biết được Vương Doãn hiện đang ở gần kinh thành, tìm kiếm những nhân tài có thể giúp ông chống lại Đổng Trác. Anh nhanh chóng thu xếp để xin rời khỏi doanh trại và tiến về kinh thành, nơi cuộc chiến quyền lực giữa triều đình và Đổng Trác đang ngày càng căng thẳng.
Kinh thành Trường An hiện ra trước mắt Lưu Tĩnh như một thành phố cổ kính, với những bức tường thành cao vút, mái ngói đỏ và con đường lát đá tấp nập người qua lại. Tuy nhiên, dưới lớp vỏ bọc yên bình đó là sự lo sợ và căng thẳng, bởi tin tức về Đổng Trác đang ngày càng gần kề. Lưu Tĩnh nhanh chóng tìm đến phủ Vương Doãn.
Khi anh đến, Vương Doãn đang ngồi trong phòng thư, chăm chú đọc sách. Ông là một người đàn ông khoảng sáu mươi, mái tóc bạc phơ nhưng ánh mắt vẫn sáng và sắc sảo. Khi Lưu Tĩnh được dẫn vào, Vương Doãn ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt đánh giá kỹ lưỡng.
“Ngươi là ai? Tại sao ngươi đến gặp ta?” Vương Doãn hỏi, giọng điềm đạm nhưng đầy uy quyền.
Lưu Tĩnh cúi đầu chào, rồi trình bày ngắn gọn về bản thân và lý do anh đến đây. “Thưa đại nhân, tôi là một người lính bình thường, nhưng tôi biết rõ rằng Đổng Trác sẽ hủy diệt triều đình nếu ông ta không bị ngăn chặn. Tôi muốn giúp ngài chống lại hắn.”
Vương Doãn nhướng mày, tỏ ra ngạc nhiên trước sự dũng cảm của Lưu Tĩnh. “Ngươi chỉ là một người lính. Tại sao ngươi nghĩ mình có thể góp sức vào việc này?”
Lưu Tĩnh nhìn thẳng vào mắt Vương Doãn, quyết tâm thể hiện lòng thành. “Tôi có những thông tin quan trọng. Đổng Trác không phải là kẻ bất khả chiến bại, và tôi tin rằng với kế hoạch đúng đắn, chúng ta có thể loại bỏ hắn. Tôi đến đây để xin ngài giúp đỡ.”
Vương Doãn ngồi im lặng một lúc, như đang suy ngẫm. Cuối cùng, ông nở một nụ cười nhạt. “Ngươi thật sự dũng cảm, hoặc có lẽ là ngu ngốc. Nhưng ta thích lòng dũng cảm của ngươi. Ta đã âm thầm tìm cách tiêu diệt Đổng Trác từ lâu, nhưng hắn có quá nhiều thế lực bảo vệ. Ngay cả ta cũng chưa tìm ra cách nào khả thi.”
Lưu Tĩnh tiếp lời, “Tôi đã tìm hiểu về Lã Bố, kẻ đứng sau Đổng Trác. Lã Bố không hoàn toàn trung thành với hắn. Nếu chúng ta có thể làm lung lay lòng trung của Lã Bố, hắn có thể trở thành chìa khóa để lật đổ Đổng Trác.”
Vương Doãn im lặng thêm một lúc, rồi gật đầu. “Lã Bố quả thực là một tên mạnh mẽ nhưng đầy tham vọng. Nếu có thể khiến hắn phản bội Đổng Trác, thì đó sẽ là bước ngoặt. Nhưng điều này không dễ dàng. Ngươi có kế hoạch cụ thể chưa?”
Lưu Tĩnh biết rằng mình cần thuyết phục Vương Doãn hoàn toàn. “Tôi cần ngài giúp tôi tiếp cận Lã Bố. Có lẽ hắn sẽ nghe lời nếu có ai đó đủ sức hấp dẫn hắn cả về danh vọng và lợi ích. Chúng ta có thể dùng sự kiêu ngạo của hắn làm vũ khí chống lại Đổng Trác.”
Vương Doãn suy tư, ánh mắt nhìn xa xăm. “Ta sẽ suy nghĩ về điều này. Nhưng nhớ rằng, bất kỳ kế hoạch nào cũng đều phải cẩn thận. Đổng Trác không phải là kẻ dễ bị lật đổ, và Lã Bố là một con mãnh thú nguy hiểm.”
Lưu Tĩnh cảm nhận được rằng Vương Doãn đã bắt đầu tin tưởng anh. Nhưng đồng thời, anh cũng hiểu rằng một mình Vương Doãn không đủ. Anh cần thêm đồng minh, và người tiếp theo mà anh nghĩ đến chính là Tào Tháo, một trong những nhân vật lịch sử mà Lưu Tĩnh biết rất rõ qua các tài liệu mà anh đã từng đọc.
Khi màn đêm buông xuống, Lưu Tĩnh rời khỏi phủ Vương Doãn, trong lòng dâng lên một cảm giác pha lẫn giữa hy vọng và lo lắng. Anh đã có được sự ủng hộ của một trong những quan lớn có quyền lực, nhưng hành trình còn dài và đầy nguy hiểm phía trước. Lần này, anh phải đối mặt với Tào Tháo, một người có mưu mô và tính toán không kém phần khôn ngoan so với Đổng Trác.
Lưu Tĩnh biết rằng, để thay đổi số phận của triều đại, anh không chỉ cần sức mạnh và lòng can đảm, mà còn cần sự khéo léo trong việc chọn lựa đồng minh và tạo dựng niềm tin. Mọi bước đi của anh từ giờ trở đi phải thật sự cẩn trọng.
Với những quyết định đã được vạch ra, Lưu Tĩnh không thể chậm trễ thêm nữa. Anh chuẩn bị bước vào một cuộc đối đầu với những nhân vật mà anh chỉ biết qua sách vở, và giờ đây, họ sẽ trở thành đồng minh hoặc kẻ thù trong cuộc chiến của anh.