Thay đổi số phận của nhân vật lịch sử - Chương 3
Chương 3: Hành Trình Đến Cánh Cổng Định Mệnh
Gia Cát Lượng cưỡi ngựa xuyên qua những ngọn đồi và đồng cỏ mênh mông, gió thổi qua làm tóc ông bay tung. Đôi mắt tinh tường của vị quân sư dõi xa về phía trước, nơi những dãy núi hùng vĩ hiện lên mờ mịt trong sương mù. Cánh Cổng Định Mệnh – nơi mà ông đặt niềm tin sẽ có thể thay đổi số phận của Quan Vũ và Trương Phi – vẫn là một điều bí ẩn xa vời, nhưng quyết tâm trong lòng Gia Cát Lượng chưa bao giờ lung lay.
Hành trình không dễ dàng như ông nghĩ. Sau ba ngày đi qua vùng sa mạc khô cằn, trời chuyển mưa bất ngờ. Những cơn mưa như trút nước khiến con đường trở nên lầy lội và trơn trượt. Con ngựa của Gia Cát Lượng, dù là giống ngựa chiến quen thuộc với khó khăn, cũng bắt đầu kiệt sức. Gia Cát Lượng buộc phải tìm chỗ trú ẩn dưới một vách núi.
Ngồi bên đống lửa nhỏ để sưởi ấm, ông trầm ngâm suy nghĩ. Trong lòng Gia Cát Lượng dấy lên nhiều nỗi lo âu. Liệu việc thay đổi số phận có phải là điều đúng đắn? Và liệu ông có thực sự đủ khả năng để làm điều đó?
Đêm ấy, trong giấc ngủ chập chờn, ông lại mơ thấy giấc mơ quen thuộc: Quan Vũ và Trương Phi lao vào cuộc chiến, nhưng lần này, hình ảnh càng trở nên rõ ràng và đầy đau đớn hơn. Tiếng kêu thét của Trương Phi vang lên trong giấc mơ, rồi sự im lặng khủng khiếp bao trùm.
Bỗng nhiên, trong giấc mơ, Gia Cát Lượng nhìn thấy một hình bóng mờ ảo đứng phía trước. Đó là một ông lão với gương mặt khắc khổ, đôi mắt sáng ngời, nhìn ông chăm chú.
“Ngươi muốn thay đổi số mệnh, nhưng ngươi đã nghĩ đến hậu quả chưa?” Ông lão cất giọng, trầm ấm nhưng đầy uy lực.
Gia Cát Lượng chắp tay, cúi đầu kính cẩn trong giấc mơ. “Ta không thể đứng nhìn những chiến hữu của ta chết một cách vô nghĩa. Nếu có cách cứu họ, dù có phải trả giá, ta cũng chấp nhận.”
Ông lão mỉm cười, nhưng nụ cười ấy mang theo sự bí ẩn. “Số mệnh không dễ dàng bị khuất phục. Mỗi lần can thiệp, ngươi sẽ phải đối mặt với sự trả thù từ vận mệnh. Hãy cẩn thận với điều mà ngươi đang tìm kiếm.”
Gia Cát Lượng định hỏi thêm, nhưng hình ảnh của ông lão tan biến trong làn sương, để lại ông trong sự hoang mang. Ông thức dậy giữa đêm, lòng nặng trĩu suy tư. Lời cảnh báo ấy như một lời nhắc nhở về những rủi ro mà ông sẽ đối mặt.
Sáng hôm sau, trời quang đãng trở lại, Gia Cát Lượng tiếp tục lên đường. Ông tiến sâu hơn vào vùng núi, nơi những vách đá dựng đứng và những con đường hiểm trở. Chẳng bao lâu, ông đến trước một khu rừng rậm rạp, những tán cây cổ thụ cao lớn che khuất cả ánh mặt trời. Đây chính là lối vào mà theo ghi chép, dẫn đến “Cánh Cổng Định Mệnh”.
Gia Cát Lượng dừng chân, nhìn vào khu rừng trước mặt. Ông biết rằng đây là nơi mà không phải ai cũng có thể vào được. Sự sống và cái chết chỉ cách nhau một đường ranh mong manh trong rừng sâu này.
Dẫn ngựa vào sâu trong rừng, Gia Cát Lượng cảm nhận được sự kỳ lạ bao trùm không gian xung quanh. Tiếng gió rì rào, tiếng chim rừng kêu vọng từ xa, nhưng tất cả dường như hòa lẫn vào một âm thanh đơn điệu, như thể nơi này đã tồn tại ngoài thời gian và không gian. Mỗi bước chân của ông đều cẩn trọng, nhưng quyết tâm trong lòng vẫn rực cháy.
Đi được một đoạn, Gia Cát Lượng bắt gặp một ngôi đền cũ kỹ, rêu phong phủ kín. Trước ngôi đền là một chiếc cổng đá lớn, những ký tự cổ xưa khắc lên trên cổng, mang dấu hiệu của thời gian và những bí ẩn bị chôn vùi. Đây chính là “Cánh Cổng Định Mệnh” mà ông đang tìm kiếm.
Bước lại gần, Gia Cát Lượng cảm nhận được một luồng khí lạnh từ cánh cổng phả ra. Không gian xung quanh đột ngột trở nên yên lặng kỳ lạ. Ông đặt tay lên cánh cổng, lòng đầy hồi hộp.
“Đây là nơi bắt đầu hành trình thay đổi số phận,” Gia Cát Lượng thì thầm với chính mình. “Nhưng liệu ta có thực sự đủ sức để vượt qua?”
Đột nhiên, giọng nói của ông lão trong giấc mơ đêm qua vang lên trong đầu ông: “Số mệnh không phải là thứ dễ dàng bị khuất phục.”
Gia Cát Lượng nhắm mắt, tập trung toàn bộ ý chí và sự quyết tâm. Ông biết rằng bước qua cánh cổng này, không chỉ số phận của Quan Vũ và Trương Phi sẽ thay đổi, mà chính vận mệnh của ông và Thục Hán cũng có thể bị cuốn vào vòng xoáy của những biến cố không thể đoán trước.
Ông đẩy nhẹ cánh cổng đá, và một ánh sáng lạ lùng tỏa ra, bao trùm cả không gian. Cánh cổng từ từ mở ra, dẫn lối vào một con đường kỳ bí phía sau. Không có gì có thể ngăn cản ông nữa. Hành trình thay đổi số phận đã bắt đầu.