Thay đổi số phận của nhân vật lịch sử - Chương 5
Chương 5: Cứu Quan Vũ
Sau khi rời khỏi “Cánh Cổng Định Mệnh,” Gia Cát Lượng quay trở về doanh trại Thục Hán với tâm trạng nặng nề. Ông biết rằng mình đã thành công thay đổi số phận của Quan Vũ và Trương Phi, nhưng cái giá phải trả vẫn chưa lộ diện. Mặc dù ông đã chuẩn bị tinh thần để đối mặt với hậu quả, nhưng mỗi bước đi trên con đường quay về đều gợi lên sự lo âu trong lòng ông.
Khi về đến doanh trại, Gia Cát Lượng ngay lập tức gặp lại Quan Vũ. Lúc này, Quan Vũ đang chuẩn bị cho một cuộc chiến khác với quân Ngô. Gia Cát Lượng nhìn thấy người chiến tướng oai phong ấy, lòng vừa nhẹ nhõm lại vừa đầy lo lắng. Sự thay đổi mà ông đã tạo ra đã cứu được Quan Vũ thoát khỏi cái bẫy tử thần, nhưng không ai có thể biết trước điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
“Quân sư!” Quan Vũ lên tiếng khi thấy Gia Cát Lượng bước vào trướng. “Ngài trở về rồi, thật may mắn. Ngài đã vất vả nhiều, giờ mọi thứ thế nào rồi?”
Gia Cát Lượng gật đầu, giữ vẻ bình thản. “Ta đã làm những gì cần làm. Giờ là lúc chúng ta phải cẩn trọng hơn bao giờ hết. Ngươi hãy nghe lời ta, tránh xa con sông và không tiến vào vùng lãnh thổ của quân Ngô trong thời gian này. Đừng để sự kiêu hãnh của ngươi khiến ngươi rơi vào bẫy.”
Quan Vũ nhíu mày, đôi mắt hiện lên vẻ lo lắng. “Ngài đã tiên đoán điều gì, quân sư? Vì sao lại khuyên ta phải tránh xa quân Ngô? Chúng là kẻ thù của ta, và ta không sợ chúng.”
Gia Cát Lượng thở dài, cố gắng kiềm chế sự lo âu đang tràn ngập trong lòng. “Số phận của ngươi, Quan Vũ, không đơn giản như ngươi nghĩ. Ta đã thấy trước cái chết của ngươi trong một trận phục kích tại con sông, và ta không thể để điều đó xảy ra. Ngươi đã từng hứa sẽ tin tưởng ta, vậy hãy nghe lời ta lần này.”
Quan Vũ lặng lẽ suy tư. Từ trước đến nay, ông luôn tự hào về sự dũng mãnh của mình, không bao giờ sợ bất cứ kẻ thù nào. Nhưng lần này, lời của Gia Cát Lượng khiến ông phải cân nhắc lại. Gia Cát Lượng chưa từng sai lầm trong việc tiên đoán và đưa ra kế sách.
“Được,” Quan Vũ đáp sau một hồi im lặng. “Ta sẽ nghe lời ngài. Nhưng quân Ngô vẫn là mối nguy lớn, nếu không ra tay, chúng sẽ gây hại cho Thục Hán.”
Gia Cát Lượng gật đầu. “Chúng ta sẽ đối phó với chúng, nhưng không phải bây giờ. Hãy chờ đợi cơ hội thích hợp.”
Sau cuộc đối thoại, Quan Vũ bắt đầu điều chỉnh lại chiến lược của mình. Thay vì lập tức đối đầu với quân Ngô, ông nghe theo lời quân sư, tạm thời lui binh và củng cố lực lượng. Nhờ đó, Quan Vũ tránh được cái bẫy mà quân Ngô đã giăng ra để phục kích ông. Số phận đã thay đổi, cái chết cận kề của Quan Vũ đã được đẩy lùi.
Tuy nhiên, sự thay đổi này không chỉ dừng lại ở đó. Khi biết Quan Vũ không rơi vào bẫy, quân Ngô bắt đầu chuyển hướng tấn công, mở rộng cuộc chiến sang các vùng khác của Thục Hán. Những cuộc xung đột ngày càng gay gắt, và quân Ngô trở nên ngày càng khó đối phó.
Một buổi chiều, Gia Cát Lượng và Lưu Bị đang ngồi bên bàn bàn bạc kế hoạch, thì Quan Vũ bước vào với vẻ mặt nặng nề.
“Quân sư, chúa công,” Quan Vũ nói. “Quân Ngô đang tấn công mạnh mẽ ở phía nam. Nếu chúng ta không hành động ngay, nguy cơ mất vùng đất đó là rất lớn.”
Gia Cát Lượng im lặng một lúc, biết rằng đây chính là hậu quả từ sự thay đổi số phận mà ông đã tạo ra. Ông đã cứu Quan Vũ, nhưng sự sống còn của nhiều binh lính khác, của cả Thục Hán, đang bị đe dọa. Đây chính là cái giá mà ông phải trả.
Lưu Bị nhìn Quan Vũ, rồi quay sang Gia Cát Lượng. “Ngươi nghĩ sao, quân sư? Liệu có phải hành động ngay bây giờ?”
Gia Cát Lượng hít một hơi thật sâu. “Chúng ta sẽ phải chiến đấu, nhưng không được nôn nóng. Số phận của Quan Vũ đã được thay đổi, nhưng điều đó đã kéo theo những hậu quả không thể tránh khỏi. Ta đã can thiệp vào vận mệnh, và giờ chúng ta phải đối mặt với sự trả giá này.”
Lưu Bị hiểu rằng tình hình đang trở nên phức tạp hơn. Ông luôn tin tưởng Gia Cát Lượng, nhưng lần này, mọi thứ dường như đang vượt quá tầm kiểm soát. Những chiến thuật mà Gia Cát Lượng đưa ra luôn chính xác, nhưng với sự thay đổi số mệnh, không ai có thể chắc chắn điều gì.
“Chúng ta phải chuẩn bị cho cuộc chiến lớn,” Gia Cát Lượng kết luận. “Quân Ngô sẽ không dừng lại, và sự sống còn của Thục Hán đang bị đe dọa. Đây không chỉ là một trận chiến, mà là cuộc chiến định đoạt vận mệnh của cả vương quốc.”
Cả ba người đều im lặng. Trong lòng họ, sự lo lắng đã bắt đầu trỗi dậy. Gia Cát Lượng, người mang trong mình gánh nặng của số mệnh, biết rằng những quyết định của mình đã làm thay đổi không chỉ cuộc đời của Quan Vũ mà còn của cả Thục Hán. Nhưng ông không thể lùi bước, vì nhiệm vụ của ông giờ đây là phải đối mặt với những gì đã xảy ra và bảo vệ tương lai của vương quốc.