Thế Giới Của Đế Chế La Mã - Chương 1
Chương 1: Cú Sốc Thời Gian
Lila ngồi cạnh một đống sách dày cộp trong thư viện của trường đại học, những dòng chữ La Mã trên trang sách dường như nhảy múa trước mắt cô. Ánh sáng mờ ảo từ các ngọn đèn neon tạo ra những hình bóng kỳ lạ trên tường. Cô mải mê đọc tài liệu về cuộc chiến của Đế chế La Mã, đến nỗi không nhận thấy cơn bão điện từ bên ngoài đang ngày càng mạnh lên.
“Bỏ qua đi, Lila. Lần sau làm ơn đừng lạc lối trong mớ tài liệu này nữa,” một giọng nói trêu đùa vang lên. Đó là Tom, bạn học của cô, đang đứng bên cửa thư viện.
“Nhưng cậu không thấy sao? Đây là thông tin tuyệt vời cho bài thuyết trình của tôi!” Lila đáp, mỉm cười với Tom. Nhưng ngay khi lời nói vừa ra khỏi miệng, một tiếng ầm vang dội từ ngoài trời làm rung chuyển cả thư viện.
“Trời ơi, cái gì vậy?” Tom hoảng hốt nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh sáng chói lòa và sấm sét như đang đuổi theo nhau trong cơn bão. Những tia chớp chiếu sáng cả không gian, tạo nên những hình ảnh ma quái.
“Lila, chúng ta nên đi ra ngoài!” Tom kêu lên. Nhưng trước khi anh kịp nói thêm gì, một tiếng nổ lớn làm vỡ tung cửa sổ thư viện, ánh sáng chói lòa bao trùm toàn bộ phòng. Lila cảm thấy mình bị kéo lên không trung như bị hút vào một cơn lốc.
Cảm giác choáng váng và mất phương hướng làm Lila không còn biết mình đang ở đâu. Khi cô mở mắt, cô thấy mình nằm trên mặt đất cứng và nóng. Không phải là nền gạch mát lạnh của thư viện mà là một con đường đá vôi cổ xưa.
Lila nhìn quanh, tim đập thình thịch. Cô thấy các tòa nhà bằng đá khổng lồ và những con người mặc trang phục kỳ lạ đang chạy lăng xăng trên các con phố. Tiếng rống, tiếng chém giết và tiếng hét vang vọng từ xa.
“Đây… đây là đâu?” Lila tự hỏi, đứng dậy và nhìn xung quanh trong hoảng loạn. Một nhóm lính mặc áo giáp và mũ sắt đang chiến đấu với một nhóm khác trong một trận chiến dữ dội ngay gần đó. Những cây thương và thanh kiếm lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời, và máu nhuộm đỏ mặt đất.
“Cẩn thận!” một giọng nói mạnh mẽ vang lên, khiến Lila quay lại. Một người lính với bộ giáp sáng lấp lánh đang chạy về phía cô. Anh ta có vẻ như đã nhận ra sự lạc lõng của Lila. “Người phụ nữ này không thuộc về đây! Đưa cô ấy ra khỏi chiến trường ngay lập tức!”
Lila chưa kịp phản ứng, người lính đã kéo cô chạy về phía một căn lều gần đó. Mùi khói và thuốc súng nồng nặc làm cô cảm thấy buồn nôn. Trong khi chạy, Lila không thể không lo lắng về việc mình đã xuyên không đến một thế giới hoàn toàn khác.
Khi đến gần lều, người lính quay lại nhìn Lila với vẻ lo lắng. “Tôi là Marcus. Bạn có thể cho tôi biết bạn đến từ đâu không?”
“Marcus, tôi… tôi không biết,” Lila thở hổn hển. “Tôi chỉ… chỉ bị kéo vào đây từ một cơn bão. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.”
Marcus nhíu mày, nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ. “Bạn có vẻ không phải là người địa phương. Có điều gì bạn cần cho chúng tôi biết không?”
Lila cố gắng ổn định lại hơi thở và nhìn quanh. “Tôi là sinh viên lịch sử từ thế kỷ XXI. Tôi không biết làm thế nào mà tôi lại đến đây. Tôi chỉ cần biết đây là đâu và làm thế nào để sống sót.”
Marcus khẽ cười, dù vẻ mặt anh không hề có chút hài hước. “Chà, bạn đã bị kéo vào giữa một cuộc chiến tranh không thể tưởng tượng nổi. Đây là Đế chế La Mã, và chúng tôi đang chiến đấu với một nhóm nổi loạn.”
Lila cảm thấy choáng váng. “La Mã? Nhưng làm thế nào tôi có thể quay về? Tôi cần phải trở về thế giới của mình!”
Marcus nhìn Lila với vẻ cảm thông. “Hiện tại, vấn đề của bạn là làm sao để sống sót qua cuộc chiến này. Chúng tôi không thể đảm bảo sự an toàn cho bạn ở đây, nhưng nếu bạn muốn sống, hãy làm theo chỉ dẫn của tôi.”
“Cảm ơn… Marcus,” Lila nói, cảm thấy hơi yên tâm khi có ai đó giúp đỡ. “Tôi sẽ làm theo.”
Marcus gật đầu và đưa Lila vào bên trong lều, nơi những người lính đang chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo. Cô cảm thấy mình đã rơi vào một thế giới hoàn toàn khác biệt, nơi mọi thứ đều không quen thuộc và nguy hiểm đang rình rập khắp nơi.
Lila biết rằng cuộc hành trình của mình chỉ mới bắt đầu, và cô phải tìm cách sống sót trong một thế giới mà cô chỉ biết qua sách lịch sử.