Thế Giới Không Ánh Sáng - Chương 3
Chương 3: Âm Thanh của Bóng Tối
Kael và nhóm thợ săn đứng bên những viên đá phát sáng, trái tim họ tràn ngập hy vọng. Họ đã tìm thấy ánh sáng, nhưng giờ đây, thử thách thực sự mới bắt đầu. Việc mang những viên đá về Nox không chỉ là một hành trình đầy khó khăn, mà còn là một nhiệm vụ mang tính sinh tử.
“Chúng ta cần phải tìm cách lấy những viên đá này mà không làm hỏng chúng,” Kael nói, nhìn vào những viên đá lớn. “Sinh vật này có thể giúp chúng ta.”
Elyra gật đầu, “Nó dường như hiểu rõ nơi này. Hãy để nó dẫn dắt.”
Sinh vật khổng lồ từ từ di chuyển về phía những viên đá, nó dùng chân để chỉ vào những viên đá nhỏ hơn nằm gần đó. Kael chợt nhận ra rằng không phải tất cả viên đá đều giống nhau. Một số viên đá lớn tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ, trong khi những viên đá nhỏ hơn phát ra ánh sáng nhẹ nhàng hơn.
“Nếu chúng ta lấy những viên đá nhỏ này, có thể chúng ta sẽ dễ dàng mang về hơn,” Kael nói.
Sinh vật gật đầu, như thể đồng ý với ý tưởng của Kael. Kael và nhóm bắt đầu làm việc, họ cẩn thận phá vỡ những viên đá nhỏ hơn để không làm chúng vỡ nát. Trong không khí căng thẳng, tiếng động duy nhất vang lên là âm thanh của đá vỡ và tiếng thở hổn hển của những người bạn đồng hành.
“Được rồi, đây là viên cuối cùng!” Kael nói khi họ đã có trong tay một số viên đá phát sáng nhỏ. “Chúng ta có thể mang theo một vài viên mà không gặp khó khăn.”
“Thế nhưng chúng ta phải nhanh lên,” Elyra nói, ánh mắt cô hướng về lối đi phía sau. “Tôi cảm thấy có điều gì không ổn.”
Bất chợt, một tiếng động lớn vang lên từ phía lối đi, làm cả nhóm giật mình. Một tiếng gầm gừ vang vọng trong không gian, giống như một lời cảnh báo. Kael cảm thấy tim mình đập mạnh, sự lo lắng lan tỏa trong nhóm.
“Chúng ta phải đi ngay bây giờ!” Arlen hét lên, vội vàng thu gom những viên đá và chuẩn bị rời khỏi không gian.
“Nhưng sinh vật này!” Kael nói, nhìn về phía sinh vật khổng lồ. Nó vẫn đứng đó, như một bức tường bảo vệ.
“Chúng ta không thể bỏ lại nó!” Elyra kêu lên. “Nó đã giúp chúng ta!”
“Chúng ta không thể làm gì khác ngoài việc chạy trốn,” Kael nói, nhưng lòng anh đầy mâu thuẫn. “Nếu có điều gì xảy ra, chúng ta không thể rời bỏ đồng minh của mình.”
“Cẩn thận!” một thợ săn khác hét lên, chỉ vào bóng tối đang dần dày đặc hơn. Một sinh vật khác, lớn hơn và hung dữ hơn, đang tiến lại gần. Đôi mắt nó sáng rực như ngọn lửa, và tiếng gầm của nó vang vọng khắp không gian.
“Chúng ta không thể ở đây nữa!” Kael thét lên, rồi quay lại nhìn sinh vật khổng lồ. “Đi theo chúng tôi!”
Sinh vật gật đầu, và trong khoảnh khắc, nó di chuyển nhanh chóng về phía Kael. Một cảnh tượng kỳ diệu diễn ra khi sinh vật sử dụng sức mạnh của nó, nó tạo ra một vòng bảo vệ xung quanh nhóm, chắn giữa họ và mối nguy hiểm đang tiến tới.
“Đi! Ngay bây giờ!” Kael hối thúc, và cả nhóm bắt đầu chạy, với sinh vật khổng lồ dẫn đường. Họ lao vào lối đi hẹp, ánh sáng từ những viên đá nhỏ trong tay phát ra như những ngọn đuốc trong bóng tối.
Âm thanh của bước chân vang lên, và những tiếng gầm gừ phía sau càng lúc càng gần. Kael cảm thấy mồ hôi đổ xuống lưng, nhưng anh không thể dừng lại. Đằng sau họ, một cuộc rượt đuổi khốc liệt đang diễn ra.
“Hurry up!” Arlen hét lên, những bước chân của họ vọng lại trong không gian chật hẹp.
Sinh vật khổng lồ dẫn đường, những bước đi mạnh mẽ của nó tạo ra sự vững chãi trong lòng Kael. “Chúng ta phải tìm cách thoát ra khỏi đây!” Kael thét, trong lòng tràn đầy quyết tâm.
Cuối cùng, nhóm thợ săn tới một ngã ba. Một bên dẫn ra một không gian mở, trong khi bên kia dẫn vào một hành lang hẹp hơn. “Chọn nhanh!” Kael hét lên.
“Đường bên trái!” Elyra chỉ về phía bên phải. “Đó có thể là lối ra an toàn!”
“Đi theo tôi!” Kael quyết định, và nhóm bắt đầu chạy theo lối ra. Nhưng khi họ tiến vào, bóng tối càng dày đặc hơn, khiến cả nhóm phải dừng lại một chút để lấy lại hơi thở.
“Có lẽ chúng ta nên quay lại,” Lys nói, giọng lo lắng. “Có thể không an toàn ở đây.”
“Không, chúng ta phải tiếp tục,” Kael nói, nhìn quanh. “Nếu chúng ta không tìm thấy lối thoát, chúng ta sẽ không bao giờ trở về.”
Vừa nói xong, một tiếng gầm gừ từ xa lại vang lên, mạnh mẽ hơn lần trước. Cả nhóm dường như cảm thấy một sự lạnh lẽo bao trùm. Họ không có thời gian để chần chừ.
“Chạy đi!” Kael hô to và nhóm lại tiếp tục chạy, nỗ lực tìm kiếm lối ra. Những viên đá trong tay họ phát sáng rực rỡ, chiếu sáng lối đi và cho họ sức mạnh.
Cuối cùng, họ đến được một không gian lớn hơn, nơi có một tảng đá lớn chắn ngang lối đi. Kael dừng lại, hổn hển thở dốc. “Đây là lối ra duy nhất!”
Sinh vật khổng lồ không hề chần chừ, nó dùng sức mạnh của mình đẩy tảng đá sang một bên. “Nhanh lên!” Kael hô lên khi cả nhóm lao qua lối đi vừa mở.
Khi họ ra ngoài, ánh sáng từ những viên đá trong tay rực rỡ hơn bao giờ hết. Kael không thể tin vào mắt mình. Họ đã đến được khu vực phía ngoài của Nox, nơi ánh sáng từ những viên đá chiếu rọi lên không gian tăm tối.
Nhưng ngay khi họ vừa ra ngoài, tiếng gầm gừ lại vang lên. Những sinh vật đang đuổi theo họ, với đôi mắt sáng rực và hàm răng sắc nhọn. “Chạy!” Kael thét lên, và cả nhóm lại một lần nữa lao vào cuộc rượt đuổi.
Họ chạy, trái tim đập nhanh như trống, và ánh sáng từ những viên đá trong tay phát sáng mạnh mẽ, như một biểu tượng của hy vọng trong bóng tối. Nhưng liệu họ có thể trốn thoát khỏi những kẻ thù hung dữ? Hành trình của họ chỉ mới bắt đầu, và bóng tối vẫn đang rình rập ở phía sau.