Thế Giới Không Có Âm Nhạc - Chương 1
Chương 1: Cuộc sống của một nhạc sĩ
Minh là một nhạc sĩ trẻ tuổi và tài năng. Anh yêu âm nhạc và dành trọn cuộc đời mình để sáng tác và biểu diễn. Từng giai điệu, từng nốt nhạc đều mang đậm dấu ấn của Minh, và mỗi lần biểu diễn, anh luôn khiến khán giả ngây ngất trong những âm thanh đầy cảm xúc.
Một đêm nọ, sau một buổi biểu diễn thành công tại nhà hát lớn thành phố, Minh cảm thấy hạnh phúc và tự hào. Đám đông vẫn còn vang vọng tiếng vỗ tay và tiếng reo hò khi anh rời khỏi sân khấu. Minh bước vào hậu trường, nơi những đồng nghiệp và bạn bè đang chờ đợi để chúc mừng anh.
“Minh, buổi diễn hôm nay tuyệt vời quá!” – Huy, người bạn thân và cũng là quản lý của Minh, nói với vẻ mặt rạng rỡ.
“Cảm ơn Huy! Tớ cũng cảm thấy rất vui. Khán giả hôm nay thật tuyệt vời.” – Minh trả lời, nụ cười không tắt trên môi.
“Minh, tớ đã đặt bàn ở nhà hàng yêu thích của cậu rồi. Chúng ta sẽ ăn mừng đêm nay!” – Lan, một trong những đồng nghiệp của Minh, thêm vào.
“Nghe hay đấy, nhưng có lẽ tớ sẽ về nhà viết nhạc một chút. Tớ vừa nghĩ ra một ý tưởng mới và không muốn nó bay mất.” – Minh đáp, trong mắt lấp lánh sự đam mê.
Sau khi chia tay bạn bè, Minh trở về căn hộ nhỏ của mình. Anh cảm thấy một sự thôi thúc mãnh liệt để biến những ý tưởng trong đầu thành hiện thực. Minh ngồi xuống cây đàn piano yêu thích và bắt đầu gõ những nốt nhạc đầu tiên của bản nhạc mới.
Khi Minh đang say sưa sáng tác, đột nhiên một ánh sáng chói lóa xuất hiện trong phòng. Minh ngẩng đầu lên, mắt mở to kinh ngạc. Ánh sáng ngày càng mạnh mẽ, bao phủ toàn bộ căn phòng. Minh cảm thấy một lực hút mạnh mẽ kéo anh vào ánh sáng đó.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” – Minh thốt lên, cố gắng đứng dậy nhưng vô ích. Lực hút quá mạnh khiến anh không thể chống lại. Anh bị cuốn vào cơn lốc xoáy kỳ lạ và mất dần ý thức.
Mọi thứ xung quanh Minh trở nên mờ ảo, và rồi tất cả biến thành một màn đêm tĩnh lặng. Minh cảm thấy như mình đang bay lơ lửng giữa không gian vô định. Thời gian dường như ngừng trôi, và Minh không biết mình đã ở đó bao lâu.
Khi ánh sáng mờ dần, Minh bắt đầu cảm nhận được mặt đất dưới chân mình. Anh từ từ mở mắt, phát hiện mình đang đứng giữa một thành phố lạ lẫm. Mọi thứ xung quanh đều hiện đại và kỳ lạ, không giống bất kỳ nơi nào mà anh từng biết.
“Đây là đâu? Chuyện gì đã xảy ra?” – Minh tự hỏi, cảm thấy lo lắng và bối rối. Anh nhìn quanh, cố gắng tìm kiếm một dấu hiệu quen thuộc nhưng vô vọng. Thành phố này, với những tòa nhà cao chọc trời và công nghệ tiên tiến, hoàn toàn xa lạ với anh.
Minh bắt đầu bước đi, tìm kiếm ai đó có thể giúp anh giải đáp những thắc mắc. Nhưng người đi đường dường như không để ý đến anh. Họ di chuyển nhanh chóng, mắt nhìn thẳng về phía trước, không ai dừng lại hay chú ý đến sự hiện diện của Minh.
“Xin lỗi, cho hỏi đây là đâu?” – Minh cố gắng hỏi một người qua đường, nhưng người đó chỉ liếc nhìn anh một cách lạnh lùng rồi bước đi mà không trả lời.
Minh cảm thấy thất vọng và hoang mang. Anh tiếp tục đi, cố gắng tìm hiểu thế giới mới này. Sau một thời gian, Minh nhận ra rằng âm nhạc đã biến mất khỏi xã hội này. Không có tiếng nhạc vang lên từ các quán cà phê, không có ai cầm nhạc cụ, và thậm chí không ai biết âm nhạc là gì khi Minh nhắc đến nó.
“Không thể nào… Làm sao mà âm nhạc lại biến mất?” – Minh thốt lên, lòng tràn ngập sự hoài nghi và đau đớn. Anh không thể tin được rằng âm nhạc, thứ mà anh yêu quý nhất, lại không còn tồn tại trong thế giới này.
Minh biết rằng anh phải làm điều gì đó. Anh quyết định sẽ tìm cách khôi phục lại âm nhạc cho xã hội này, dù có phải đối mặt với bao nhiêu khó khăn. Và như vậy, hành trình của Minh bắt đầu, một hành trình đầy thử thách nhưng cũng đầy hy vọng, với mục tiêu khôi phục lại âm nhạc và mang lại niềm vui cho mọi người.