Thế giới Không Có Con Người - Chương 1
Chương 1: Bước Chân Vào Tương Lai
Linh là một nhà khoa học trẻ, đầy nhiệt huyết với những ý tưởng táo bạo về thời gian và không gian. Sau nhiều năm nghiên cứu và thử nghiệm, cuối cùng cô cũng hoàn thành cỗ máy thời gian của mình. Trong một phòng thí nghiệm nhỏ nhưng đầy ắp thiết bị hiện đại, Linh chuẩn bị cho lần thử nghiệm cuối cùng.
“Chuẩn bị xong hết chưa, Linh?” Minh, trợ lý của cô, hỏi trong khi kiểm tra lại các thông số trên bảng điều khiển.
“Xong rồi, Minh. Chỉ cần bật nguồn và chúng ta sẽ biết liệu công trình này có thành công hay không,” Linh trả lời, mắt không rời khỏi màn hình máy tính.
Minh nhấn nút bật nguồn, cỗ máy bắt đầu rung lên và phát ra ánh sáng màu xanh lục. Linh bước vào bên trong cỗ máy, cảm nhận sự hồi hộp lan tỏa khắp người.
“Tôi sẽ trở lại ngay, Minh. Hãy đảm bảo rằng tất cả đều ổn định,” Linh nói với Minh trước khi cánh cửa cỗ máy đóng lại.
Bên trong, ánh sáng chói lóa bao phủ Linh. Cô nhắm mắt lại, cảm nhận thời gian và không gian xoay chuyển quanh mình. Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên, khiến Linh mất thăng bằng và ngã xuống sàn. Cô cố gắng mở mắt ra, nhưng mọi thứ xung quanh cô đã thay đổi hoàn toàn.
Linh cảm thấy mặt đất dưới chân mình không còn là sàn phòng thí nghiệm nữa. Cô ngẩng đầu lên, nhìn xung quanh. Cảnh vật trước mắt khiến cô choáng ngợp: một thế giới mới, đầy màu sắc và khác lạ. Các cây cối khổng lồ với những tán lá sáng rực rỡ, các loài sinh vật lạ lùng bay lượn khắp nơi.
“Đây là đâu?” Linh tự hỏi, cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
Cô bắt đầu bước đi, khám phá xung quanh. Mỗi bước chân đều mang lại cho cô một sự ngạc nhiên mới. Linh dừng lại bên một hồ nước trong vắt, thấy hình bóng của mình phản chiếu trên mặt nước.
“Bình tĩnh, Linh. Phải tìm cách liên lạc với Minh và trở về,” cô tự trấn an mình.
Đột nhiên, từ sau một bụi cây, một sinh vật lạ xuất hiện. Đó là một sinh vật có hình dạng giống như loài khỉ nhưng có trí thông minh rõ rệt trong ánh mắt. Nó tiến lại gần Linh, không tỏ ra đe dọa.
“Xin chào,” Linh cẩn thận nói, không chắc liệu sinh vật này có hiểu ngôn ngữ của mình hay không.
Sinh vật đó nghiêng đầu, nhìn Linh một lúc rồi phát ra những âm thanh lạ lùng. Linh cố gắng hiểu và sau một hồi, cô nhận ra rằng nó đang cố giao tiếp với cô.
“Ngươi là ai?” Linh hỏi, cố gắng phát âm chậm và rõ ràng.
Sinh vật ấy đáp lại bằng những cử chỉ và âm thanh mà Linh bắt đầu hiểu ra là một dạng ngôn ngữ thô sơ nhưng rất thông minh. Cuộc trò chuyện diễn ra chậm chạp, nhưng dần dần Linh có thể hiểu được một số từ cơ bản.
“Tên tôi là Linh. Tôi đến từ quá khứ,” cô nói, dùng cả lời nói lẫn cử chỉ để diễn đạt.
Sinh vật đó dường như hiểu và gật đầu. Nó chỉ về hướng một khu rừng rậm rạp, mời Linh đi theo. Dù còn nhiều lo lắng, nhưng Linh quyết định đi theo nó, hy vọng tìm được manh mối để trở về nhà.
Họ đi qua một con đường mòn nhỏ, xuyên qua những cánh rừng rậm rạp và đến một ngôi làng của những sinh vật giống như sinh vật mà Linh gặp. Những sinh vật này đều tỏ ra rất thông minh và có tổ chức. Họ sống trong những ngôi nhà được xây dựng tinh xảo từ các vật liệu thiên nhiên.
“Chào mừng đến với ngôi làng của chúng tôi,” một sinh vật lớn tuổi, có vẻ như là lãnh đạo của ngôi làng, nói với Linh bằng một giọng nói đầy thân thiện.
Linh ngạc nhiên khi nghe được lời chào từ sinh vật ấy. “Cảm ơn. Tôi cần giúp đỡ để trở về thời gian của mình,” cô trả lời.
Sinh vật lãnh đạo gật đầu. “Chúng tôi sẽ giúp ngươi. Nhưng trước tiên, hãy nghỉ ngơi và làm quen với cuộc sống ở đây.”
Linh biết rằng hành trình trở về nhà sẽ không dễ dàng, nhưng cô cũng biết rằng mình đã khám phá ra một thế giới mới đầy thú vị và đầy tiềm năng. Hành trình của cô chỉ mới bắt đầu.