Thế giới Không Có Con Người - Chương 2
Chương 2: Khám Phá Đầu Tiên
Linh tỉnh dậy vào sáng hôm sau với một cảm giác lạ lùng. Ánh sáng mặt trời chiếu qua những tán lá xanh rì, mang lại cảm giác bình yên và tươi mới. Cô ngồi dậy, nhận ra mình đang nằm trên một chiếc giường bằng lá cây và dây leo, rất thoải mái.
“Chào buổi sáng, Linh,” sinh vật lãnh đạo xuất hiện ở cửa, cất tiếng chào. “Chúng ta có một ngày dài phía trước.”
Linh mỉm cười đáp lại. “Chào buổi sáng. Hôm nay chúng ta sẽ làm gì?”
“Ta sẽ dẫn ngươi đi khám phá ngôi làng và giới thiệu ngươi với những người khác,” sinh vật lãnh đạo nói. “Ngươi có thể gọi ta là Zor.”
“Rất vui được gặp ngươi, Zor,” Linh nói và theo Zor ra khỏi căn nhà nhỏ.
Ngôi làng tấp nập với hoạt động của các sinh vật khác. Họ có vẻ bận rộn với công việc hàng ngày nhưng vẫn chào hỏi Linh bằng những nụ cười thân thiện. Một số trẻ con chạy lại gần, tò mò nhìn Linh với ánh mắt ngạc nhiên.
“Đây là Linh, cô ấy đến từ một thời gian rất xa,” Zor giải thích với đám trẻ.
Một đứa trẻ nhỏ nhắn, có đôi mắt sáng rực, tiến lại gần Linh và cầm tay cô. “Ngươi có muốn chơi với chúng tôi không?” nó hỏi.
Linh cúi xuống, mỉm cười và gật đầu. “Tất nhiên, ta rất vui lòng.”
Cô dành một buổi sáng chơi đùa cùng lũ trẻ, khám phá các khu vực khác nhau của ngôi làng. Họ chỉ cho cô những trò chơi truyền thống và cách họ sinh sống. Linh ngạc nhiên trước sự sáng tạo và khéo léo của những sinh vật này.
Sau buổi trưa, Zor dẫn Linh đến một khu rừng rậm rạp gần ngôi làng. “Đây là khu rừng Thần Bí, nơi chúng ta lấy nguồn tài nguyên và bảo vệ ngôi làng khỏi những nguy hiểm,” Zor nói.
Linh nhìn xung quanh, cảm thấy sự hùng vĩ và bí ẩn của khu rừng. “Khu rừng này có vẻ rất cổ kính. Có câu chuyện gì về nó không?” cô hỏi.
Zor gật đầu. “Có rất nhiều truyền thuyết về khu rừng này. Người ta nói rằng khu rừng từng là nơi sinh sống của tổ tiên chúng ta từ hàng ngàn năm trước. Họ đã xây dựng những công trình vĩ đại và để lại những bí mật mà chúng ta vẫn chưa khám phá hết.”
Linh cảm thấy hứng thú. “Ngươi có thể cho ta xem một vài nơi không? Ta rất muốn tìm hiểu thêm về quá khứ của các ngươi.”
Zor dẫn Linh đi sâu vào khu rừng, qua những con đường mòn nhỏ và những cây cổ thụ to lớn. Họ đến một khu vực rộng lớn với những tảng đá khổng lồ và các hình vẽ kỳ lạ trên bề mặt. Linh nhìn chằm chằm vào những hình vẽ, cảm thấy chúng có gì đó quen thuộc.
“Đây là một trong những di tích cổ xưa nhất của chúng ta,” Zor giải thích. “Chúng ta tin rằng những hình vẽ này chứa đựng những bí mật về nguồn gốc và tương lai của chúng ta.”
Linh tiến lại gần, tay chạm nhẹ vào bề mặt đá. “Có lẽ ta có thể giúp các ngươi giải mã những bí mật này,” cô nói. “Ta là một nhà khoa học và đã nghiên cứu rất nhiều về những di tích cổ xưa.”
Zor nhìn Linh với ánh mắt hy vọng. “Nếu ngươi có thể giúp chúng ta, điều đó sẽ rất tuyệt vời. Chúng ta đã cố gắng nhiều năm nhưng vẫn chưa thể hiểu hết những gì tổ tiên để lại.”
Linh biết rằng nhiệm vụ của mình không chỉ là tìm cách trở về quá khứ mà còn giúp những sinh vật này hiểu rõ hơn về lịch sử và di sản của họ. Hành trình của cô trong thế giới mới này mới chỉ bắt đầu, và cô cảm thấy mình đã tìm thấy một mục tiêu mới, một nhiệm vụ mới để khám phá và hoàn thành.