Thế Giới Không Có Nam Và Nữ - Chương 1
Chương 1: Bước nhảy thời gian
Minh, một nhà khoa học trẻ tuổi và đầy nhiệt huyết, đang làm việc trong phòng thí nghiệm với các thiết bị tiên tiến. Anh đang nghiên cứu một dự án về di truyền học, tìm cách cải thiện gen người để giảm thiểu các bệnh tật di truyền. Bên cạnh đó, anh cũng quan tâm đến việc làm thế nào xã hội có thể phát triển một cách bền vững hơn nếu không còn sự phân biệt giới tính.
“Minh, anh có chắc về việc tăng cường mức năng lượng không? Thiết bị này vẫn chưa được thử nghiệm đủ,” Linh, đồng nghiệp của Minh, cảnh báo.
“Đừng lo, Linh. Tôi đã kiểm tra tất cả các thông số. Chỉ cần một chút nữa thôi, chúng ta sẽ mở ra một chân trời mới cho ngành di truyền học,” Minh tự tin trả lời.
Anh cẩn thận điều chỉnh các nút bấm và khởi động thiết bị. Một tia sáng mạnh mẽ lóe lên, căn phòng bị bao phủ bởi một luồng năng lượng mạnh mẽ. Minh bị cuốn vào dòng xoáy, mọi thứ xung quanh anh bắt đầu biến đổi và nhạt nhòa.
Khi tỉnh dậy, Minh thấy mình nằm trên một bãi cỏ xanh rì, xung quanh là những cây cối kỳ lạ mà anh chưa từng thấy trước đây. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng chim hót líu lo.
“Đây là đâu?” Minh tự hỏi, nhìn xung quanh. “Linh? Có ai không?”
Anh đứng dậy, cảm thấy cơ thể mình hơi lạ lẫm, như thể vừa trải qua một cuộc hành trình dài và gian nan. Minh bắt đầu đi bộ, hy vọng tìm thấy dấu hiệu của sự sống.
Không lâu sau, anh gặp một nhóm người đang đi dạo. Họ có ngoại hình và trang phục rất khác biệt, không thể phân biệt được ai là nam hay nữ. Minh tiến lại gần, cố gắng giao tiếp.
“Xin chào, các bạn có thể cho tôi biết đây là đâu không?” Minh hỏi bằng tiếng Anh, hy vọng rằng ngôn ngữ này vẫn còn được sử dụng.
Một người trong nhóm quay lại nhìn anh, ánh mắt tò mò. “Bạn đến từ đâu? Bạn trông rất lạ,” người đó nói, giọng nói trung tính và nhẹ nhàng.
“Tôi là Minh, đến từ Việt Nam. Tôi không biết bằng cách nào mà mình đến đây,” Minh trả lời, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Việt Nam? Đó là một cái tên lạ lẫm. Có lẽ bạn nên đến trung tâm thành phố để gặp Tiến sĩ Alex, người có thể giúp bạn,” người đó đề nghị.
“Được, cảm ơn. Các bạn có thể dẫn tôi đi không?” Minh hỏi, cảm thấy hy vọng lóe lên.
Họ gật đầu và bắt đầu dẫn đường. Trên đường đi, Minh quan sát thấy cách họ tương tác với nhau rất khác biệt. Không có sự phân biệt hay khoảng cách, mọi người đều rất bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau.
Cuối cùng, họ đến một tòa nhà lớn với kiến trúc hiện đại. Minh được dẫn vào bên trong và gặp Tiến sĩ Alex, một người có vẻ ngoài trung tính và ánh mắt sắc sảo.
“Xin chào, tôi là Alex. Tôi nghe nói bạn có một câu chuyện thú vị,” Alex nói, nụ cười thân thiện.
“Chào Tiến sĩ Alex. Tôi là Minh, và tôi nghĩ mình đã bị đưa tới tương lai,” Minh giải thích, giọng nói đầy băn khoăn.
Alex gật đầu, vẻ mặt suy tư. “Điều đó không hoàn toàn bất ngờ. Thế giới này đã thay đổi rất nhiều. Bạn hãy kể cho tôi nghe chi tiết hơn về câu chuyện của mình.”
Minh bắt đầu kể lại mọi thứ từ đầu, từ tai nạn trong phòng thí nghiệm cho đến khi tỉnh dậy ở nơi xa lạ này. Alex lắng nghe một cách chăm chú, thỉnh thoảng gật đầu.
“Khoa học và công nghệ đã phát triển rất xa. Xã hội của chúng tôi không còn phân chia nam và nữ nữa. Điều này đã giúp chúng tôi đạt được sự bình đẳng và hòa hợp mà trước đây chỉ là mơ ước,” Alex giải thích.
Minh cảm thấy bối rối, nhưng cũng đầy hứng thú. Anh quyết định sẽ tìm hiểu thêm về thế giới mới này và cách nó hoạt động.
“Cảm ơn bạn đã giúp đỡ. Tôi muốn tìm hiểu thêm về xã hội này và có thể đóng góp một phần nào đó,” Minh nói, ánh mắt kiên định.
Alex mỉm cười. “Chào mừng bạn, Minh. Chúng ta có rất nhiều điều để học hỏi từ nhau.”