Thế Giới Phép Thuật Và Rồng - Chương 2
Chương 2: Sức Mạnh Tiềm Ẩn
Sau khi giúp rồng hồi phục, Alaric nhận ra rằng mình có thể giao tiếp với rồng thông qua tâm trí. Thậm chí, cậu còn có thể điều khiển một số hành động của nó. Sức mạnh này không chỉ làm cậu kinh ngạc mà còn làm cậu sợ hãi. Tuy nhiên, cậu biết rằng mình cần phải học cách kiểm soát sức mạnh này.
Một buổi sáng, khi Alaric đang ngồi bên cạnh Drayco, cậu cảm thấy một điều kỳ lạ. Dường như có một dòng suy nghĩ không phải của cậu nhưng lại xuất hiện trong đầu.
“Cảm ơn cậu đã giúp ta.”
Alaric giật mình, nhìn quanh nhưng không thấy ai khác ngoài Drayco.
“Drayco? Có phải… bạn đang nói chuyện với tôi?” Alaric hỏi, mặc dù cậu không thốt ra lời mà chỉ nghĩ trong đầu.
“Đúng vậy, Alaric. Chúng ta có thể giao tiếp qua tâm trí.”
Alaric mở to mắt, không thể tin được những gì mình vừa nghe. “Làm sao có thể? Tôi chưa từng nghe về chuyện này.”
“Cậu có một sức mạnh đặc biệt. Không phải ai cũng có khả năng này.” Drayco giải thích, “Nhưng cậu phải học cách kiểm soát nó.”
Alaric cảm thấy một nỗi sợ hãi và hứng thú xen lẫn. “Nhưng… nếu tôi không thể kiểm soát được nó thì sao? Điều này thật đáng sợ.”
“Ta sẽ giúp cậu. Nhưng trước hết, cậu phải tin vào bản thân mình.”
Alaric gật đầu, quyết tâm bắt đầu học cách kiểm soát sức mạnh của mình. “Được, tôi sẽ cố gắng. Nhưng làm thế nào để bắt đầu?”
“Hãy nhắm mắt lại và tập trung. Hãy tưởng tượng ta bay lên.”
Alaric nhắm mắt, tập trung vào hình ảnh Drayco bay lên không trung. Ban đầu, không có gì xảy ra, nhưng sau vài phút, cậu cảm thấy một luồng năng lượng chảy qua cơ thể.
“Tốt lắm, Alaric. Giờ hãy mở mắt ra.”
Khi Alaric mở mắt, cậu thấy Drayco đang bay lượn nhẹ nhàng trên không. “Tôi làm được rồi! Tôi thật sự làm được rồi!”
Drayco đáp xuống đất, “Đúng vậy, cậu đang làm rất tốt. Nhưng đây chỉ là bước đầu tiên. Còn nhiều điều cậu phải học.”
Alaric cười, cảm thấy tự tin hơn. “Tôi sẽ học. Tôi sẽ không bỏ cuộc.”
Trong những ngày tiếp theo, Alaric và Drayco cùng nhau thực hành. Alaric học cách điều khiển Drayco bay cao hơn, bay nhanh hơn và thậm chí là phun lửa. Mỗi lần cậu sử dụng sức mạnh của mình, cậu cảm thấy mình mạnh mẽ hơn nhưng cũng nhận ra sự nguy hiểm tiềm ẩn nếu không kiểm soát được.
Một buổi tối, sau một ngày dài luyện tập, Alaric ngồi bên cạnh Drayco, mắt nhìn lên bầu trời đầy sao.
“Drayco, tôi luôn tự hỏi, tại sao tôi lại có sức mạnh này? Tại sao tôi lại có khả năng điều khiển rồng?”
“Có lẽ số phận đã chọn cậu, Alaric. Cậu có một sứ mệnh lớn lao phía trước. Và để hoàn thành sứ mệnh đó, cậu cần phải mạnh mẽ và kiểm soát được sức mạnh của mình.”
Alaric im lặng suy nghĩ, rồi cậu nắm chặt tay, quyết tâm hơn bao giờ hết. “Tôi sẽ không để bất cứ ai hay bất cứ điều gì làm hại vương quốc của chúng ta. Tôi sẽ bảo vệ Elaria, dù có phải đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào.”
“Ta tin cậu, Alaric. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách.”
Và từ đó, Alaric tiếp tục hành trình của mình, học cách kiểm soát sức mạnh điều khiển rồng, chuẩn bị sẵn sàng cho những thử thách và nguy hiểm đang chờ đợi phía trước.