Thế Giới Sau Tận Thế - Chương 1
Chương 1: Cuộc sống bình thường
Một buổi sáng bình thường tại thành phố New York, Alex Parker đang thưởng thức cà phê trong căn hộ nhỏ của mình. Anh là một kỹ sư phần mềm làm việc tại một công ty nghiên cứu công nghệ tiên tiến.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, Alex liếc nhìn màn hình và thấy tên của người bạn thân, Mark.
Alex: “Chào Mark, sáng nay sao rồi?”
Mark: “Chào Alex, không tệ. Cậu đã chuẩn bị xong bài thuyết trình cho dự án mới chưa?”
Alex: “Ừ, xong rồi. Tớ chỉ cần kiểm tra lại một chút. Còn cậu thì sao?”
Mark: “Cũng ổn. Hẹn gặp cậu ở phòng thí nghiệm nhé.”
Alex tắt máy, mỉm cười và đặt ly cà phê xuống. Anh nhanh chóng chuẩn bị để đến công ty.
Tại phòng thí nghiệm, Alex và Mark đang làm việc với một dự án mới về công nghệ năng lượng sạch. Phòng thí nghiệm rộng lớn, với những thiết bị hiện đại và bầu không khí căng thẳng của sự sáng tạo.
Alex: “Mark, cậu có thấy thông số của máy phát không? Nó hơi bất thường.”
Mark: “Để tớ xem nào. Ừ, có vẻ như chúng ta cần điều chỉnh lại một chút.”
Họ cùng nhau làm việc, sửa chữa và kiểm tra lại các thiết bị. Tiếng máy móc rì rầm, ánh sáng từ màn hình nhấp nháy.
Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên. Ánh sáng chói lòa bao phủ căn phòng. Alex cảm thấy cơ thể mình bị kéo về phía sau, mọi thứ xung quanh trở nên mờ nhạt.
Khi Alex tỉnh lại, anh nhận ra mình đang nằm trên mặt đất, giữa một khung cảnh hoàn toàn xa lạ. Bầu trời u ám, những tòa nhà đổ nát, và không khí lạnh lẽo bao trùm.
Alex: “Chuyện gì đã xảy ra…?”
Anh cố gắng đứng dậy, đầu óc còn choáng váng. Tiếng bước chân vọng lại từ xa. Một nhóm người tiến lại gần anh. Họ mang theo vũ khí và nhìn Alex với ánh mắt cảnh giác.
Người lạ: “Anh là ai? Làm sao anh lại ở đây?”
Alex: “Tôi… tôi không biết. Tôi đang ở trong phòng thí nghiệm và rồi… tiếng nổ… tôi bị kéo đến đây.”
Người lạ: “Phòng thí nghiệm? Anh nói gì vậy? Đây là năm 2145, không phải thời điểm mà anh vừa nhắc tới.”
Alex ngỡ ngàng. Anh nhìn quanh, nhận ra rằng mọi thứ đã thay đổi. Trái đất đã bị hủy diệt, và anh đã bị dịch chuyển đến một tương lai xa xôi.
Alex: “2145? Không thể nào… Điều gì đã xảy ra với thế giới này?”
Người lạ dẫn Alex về trại của họ, nơi những người sống sót đang cố gắng xây dựng lại xã hội. Alex nhìn thấy những khuôn mặt mệt mỏi nhưng kiên cường, những con người đang chiến đấu để tồn tại.
Người lạ: “Tôi là Sarah. Chúng tôi là những người sống sót sau thảm họa toàn cầu. Chúng tôi đang cố gắng xây dựng lại từ đống đổ nát này.”
Alex: “Tôi là Alex. Tôi không biết làm thế nào tôi lại đến đây, nhưng nếu có thể, tôi muốn giúp đỡ.”
Sarah nhìn Alex với ánh mắt đồng cảm và gật đầu.
Sarah: “Chúng tôi cần mọi sự giúp đỡ có thể. Chào mừng anh đến với thế giới mới, Alex.”
Alex cảm nhận được sự thay đổi lớn lao trong cuộc sống của mình. Anh biết rằng cuộc hành trình này sẽ đầy gian nan, nhưng anh cũng biết rằng mình đã tìm thấy một mục tiêu mới, một hy vọng mới trong thế giới hậu tận thế này.