Thế Giới Sau Tận Thế - Chương 2
Chương 2: Đến thế giới mới
Alex ngồi trong căn lều nhỏ của Sarah, ngẫm nghĩ về những gì vừa xảy ra. Tiếng gió rít qua những tàn tích đổ nát bên ngoài tạo nên một âm thanh u ám. Sarah đứng cạnh anh, cầm trên tay một ly nước.
Sarah: “Uống đi. Cậu cần phải tỉnh táo để tiếp thu mọi thứ.”
Alex cầm lấy ly nước, nhìn vào mắt Sarah.
Alex: “Sarah, tôi cần biết rõ hơn về thảm họa đã xảy ra. Chuyện gì đã làm cho thế giới này trở nên như thế này?”
Sarah ngồi xuống bên cạnh Alex, thở dài và bắt đầu kể.
Sarah: “Thế giới đã trải qua một cuộc khủng hoảng toàn cầu. Tài nguyên cạn kiệt, biến đổi khí hậu, và các cuộc chiến tranh liên miên đã dẫn đến sự sụp đổ của các quốc gia. Cuối cùng, một thảm họa hạt nhân đã hủy diệt hầu hết sự sống trên Trái Đất.”
Alex cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng khi nghe những lời của Sarah. Anh nhớ lại những ngày bình yên ở thế kỷ 21 và không thể tin rằng mọi thứ lại biến thành địa ngục như vậy.
Alex: “Vậy còn các thành phố lớn? Tất cả đều bị hủy diệt sao?”
Sarah: “Hầu hết các thành phố lớn đã biến mất. Chỉ còn lại những tàn tích và những nhóm nhỏ người sống sót. Chúng tôi đang cố gắng xây dựng lại từ đống đổ nát này, nhưng mọi thứ rất khó khăn.”
Sarah đứng dậy và dẫn Alex ra khỏi lều. Cảnh tượng bên ngoài thật khủng khiếp: những tòa nhà đổ nát, cây cỏ mọc dại trên các con đường bị phá hủy, và những khuôn mặt mệt mỏi của những người sống sót.
Sarah: “Nhóm chúng tôi tìm cách tái thiết lại xã hội bằng cách thu thập những công nghệ và tài nguyên còn sót lại. Nhưng chúng tôi phải đối mặt với nhiều thử thách, bao gồm cả những nhóm người khác không muốn hợp tác.”
Alex cảm nhận được sự quyết tâm trong giọng nói của Sarah. Anh biết rằng mình phải tìm cách giúp đỡ những người này, dù bản thân còn đang mơ hồ về cách mình đến đây.
Alex: “Sarah, tôi không biết nhiều về công nghệ tương lai này, nhưng tôi là một kỹ sư phần mềm. Nếu có bất kỳ cách nào tôi có thể giúp, hãy cho tôi biết.”
Sarah mỉm cười, ánh mắt lấp lánh hy vọng.
Sarah: “Chúng tôi cần mọi sự giúp đỡ có thể. Hãy theo tôi, tôi sẽ giới thiệu cậu với những người khác.”
Họ đi qua những khu lều nhỏ và những khu vực làm việc tạm bợ. Mọi người đang bận rộn với công việc của mình, từ xây dựng đến tìm kiếm thực phẩm và nước uống. Sarah dừng lại trước một lều lớn hơn, nơi có một nhóm người đang làm việc trên một bàn đầy những thiết bị điện tử.
Sarah: “Đây là nhóm kỹ thuật của chúng tôi. Alex, đây là Daniel, trưởng nhóm kỹ thuật.”
Daniel, một người đàn ông trung niên với bộ râu bạc, ngước lên và chào Alex.
Daniel: “Chào Alex, nghe nói cậu đến từ quá khứ. Thật thú vị đấy.”
Alex: “Chào Daniel. Tôi sẽ cố gắng giúp đỡ trong khả năng của mình.”
Daniel gật đầu và bắt đầu giới thiệu cho Alex về các dự án mà họ đang thực hiện. Họ cần phải sửa chữa và nâng cấp các thiết bị cũ, phát triển hệ thống lọc nước và tạo ra nguồn năng lượng bền vững từ những tài nguyên ít ỏi còn lại.
Daniel: “Chúng tôi đang cố gắng khôi phục lại một nhà máy năng lượng mặt trời cũ. Nếu chúng ta có thể khởi động lại nó, chúng ta sẽ có đủ điện để duy trì cuộc sống ở đây.”
Alex nhìn vào các bản vẽ và cảm thấy hy vọng. Dù cho thế giới này đã bị hủy diệt, nhưng sự kiên cường và quyết tâm của những người sống sót đã truyền cảm hứng cho anh.
Alex: “Tôi sẽ bắt tay vào việc ngay. Chúng ta có thể làm được điều này.”
Sarah đứng bên cạnh, nhìn Alex với ánh mắt đầy tin tưởng.
Sarah: “Cảm ơn cậu, Alex. Cậu là hy vọng mới của chúng tôi.”
Alex biết rằng anh không thể thay đổi quá khứ, nhưng anh có thể làm mọi thứ trong khả năng để xây dựng lại tương lai. Cuộc hành trình mới của anh đã bắt đầu, trong một thế giới sau tận thế đầy gian nan và thử thách.