Thế giới Song Song - Chương 2
Chương 2: Thức tỉnh trong tương lai
Minh đứng dậy, cảm thấy đầu óc quay cuồng và cơ thể đau nhức. Anh cố gắng giữ thăng bằng, mắt quét quanh để tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào của cuộc sống. Mọi thứ xung quanh anh đều mới mẻ và xa lạ. Những tòa nhà cao chọc trời với thiết kế hiện đại và công nghệ tiên tiến mà anh chưa từng thấy trước đây.
“Đây là đâu?” Minh thì thầm với chính mình, cố gắng lắp ghép các mảnh ghép trong đầu. “Mình đã bị cuốn vào cơn lốc năng lượng đó… Nhưng nơi này là gì? Làm sao mình đến đây?”
Trong lúc còn đang mơ hồ, Minh nghe thấy tiếng bước chân tiến lại gần. Một nhóm người mặc trang phục kỳ lạ, với những thiết bị công nghệ cao gắn trên người, xuất hiện trước mặt anh.
“Anh là ai? Làm sao anh đến đây?” một người phụ nữ với vẻ ngoài nghiêm túc hỏi, giọng cô rõ ràng và mạnh mẽ.
“Tôi… tôi là Minh. Tôi là một nhà khoa học. Tôi không biết đây là đâu,” Minh trả lời, cố gắng giữ bình tĩnh. “Tôi đang làm việc trong phòng thí nghiệm của mình thì… có một sự cố xảy ra.”
Người phụ nữ nhìn Minh với ánh mắt nghi ngờ, rồi quay sang những người đi cùng. “Chúng ta cần đưa anh ta về trung tâm. Có thể anh ta là chìa khóa cho những gì chúng ta đang tìm kiếm.”
Một người đàn ông bước tới, giúp Minh đứng dậy. “Chúng tôi sẽ giải thích mọi thứ sau. Bây giờ, hãy đi theo chúng tôi.”
Minh không có lựa chọn nào khác ngoài việc làm theo. Anh được dẫn vào một phương tiện di chuyển trông giống như một chiếc xe hơi nhưng không có bánh xe. Phương tiện lướt đi một cách êm ái trên không trung, đưa họ qua những con đường đầy những ánh sáng và màu sắc kỳ lạ.
“Họ gọi nơi này là gì?” Minh hỏi người đàn ông ngồi bên cạnh.
“Đây là New Saigon,” người đàn ông trả lời. “Một thành phố của tương lai.”
Minh cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. “Tương lai? Chúng ta đang ở tương lai sao?”
“Phải, và có vẻ như anh đã đến đây từ quá khứ,” người đàn ông nói, nhìn Minh với ánh mắt tò mò. “Chúng tôi đã nghi ngờ về sự tồn tại của các thế giới song song và thời gian di chuyển, nhưng anh là bằng chứng sống cho thấy điều đó có thể xảy ra.”
Phương tiện dừng lại trước một tòa nhà lớn, được bao phủ bởi kính và kim loại sáng bóng. Minh được dẫn vào bên trong, nơi anh được đưa tới một căn phòng rộng lớn với nhiều thiết bị khoa học và máy móc phức tạp.
Người phụ nữ từ trước bước tới, lần này cô có vẻ nhẹ nhàng hơn. “Tên tôi là Lan, và tôi là người đứng đầu nhóm nghiên cứu về các hiện tượng không gian và thời gian. Chúng tôi cần anh giúp đỡ để hiểu rõ hơn về sự cố đã đưa anh tới đây.”
Minh ngồi xuống, cố gắng giữ bình tĩnh. “Tôi sẽ làm hết sức mình. Nhưng trước hết, tôi cần biết thêm về nơi này và làm sao tôi có thể quay về nhà.”
Lan gật đầu, ngồi xuống đối diện Minh. “Chúng tôi sẽ cung cấp cho anh mọi thông tin anh cần. Nhưng trước tiên, hãy kể cho chúng tôi nghe về sự cố đó và tất cả những gì anh biết.”
Minh bắt đầu kể lại toàn bộ sự việc, từ lúc anh và Linh bắt đầu thử nghiệm đến khi anh bị cuốn vào cơn lốc năng lượng. Anh nhận thấy mọi người đều lắng nghe rất chăm chú, ghi chép lại từng chi tiết một.
“Vậy, có lẽ anh đã bị cuốn vào một cánh cổng thời gian mà chúng tôi đã thử nghiệm không thành công vài năm trước,” Lan suy luận. “Chúng tôi sẽ cần thời gian để nghiên cứu và tìm cách đưa anh trở lại thế giới của mình.”
Minh thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mình đang được giúp đỡ. Dù thế nào, anh cũng sẽ không từ bỏ hy vọng về việc trở về nhà và giải quyết bí ẩn này. Nhưng trước hết, anh phải làm quen với cuộc sống mới trong thế giới tương lai này và hợp tác với nhóm nghiên cứu để tìm ra giải pháp.