Thiên Đế Truyền Thuyết về Thiên Đế, Người Cai Quản Thiên Đình và Tất Cả Các Vị Thần - Chương 5
Chương 5: Sự Lên Ngôi của Thiên Đế
Cuộc chiến chống Ma Vương đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng tất cả các vị thần và chúng sinh. Thiên Hạo và Linh Lan trở về thiên đình với sự đón chào nồng nhiệt từ mọi người. Tiếng reo hò vang vọng khắp nơi khi họ bước vào cổng trời, ánh sáng từ Thiên Hạo tỏa ra rực rỡ hơn bao giờ hết.
Ngọc Hoàng Thượng Đế triệu tập một cuộc họp lớn tại điện Ngọc Hoàng, nơi tất cả các vị thần tụ họp. Ngọc Hoàng đứng lên, giọng nói uy nghiêm nhưng tràn đầy tình cảm:
“Các vị thần, chúng ta đã chứng kiến sự dũng cảm và sức mạnh của Thiên Hạo. Không chỉ là người đã cứu thiên đình và nhân gian khỏi bàn tay Ma Vương, cậu ấy còn thể hiện được lòng nhân từ và trí tuệ vô biên. Vì vậy, ta quyết định trao lại ngai vàng Thiên Đế cho Thiên Hạo, người xứng đáng nhất để dẫn dắt chúng ta vào một kỷ nguyên mới.”
Cả đại sảnh vang lên những tiếng vỗ tay và tiếng reo hò chúc mừng. Thiên Hạo bước lên, quỳ xuống trước Ngọc Hoàng:
“Thưa Ngọc Hoàng, con vô cùng vinh dự và biết ơn. Con sẽ dùng hết sức mình để cai quản thiên đình và bảo vệ nhân gian.”
Ngọc Hoàng đặt tay lên vai Thiên Hạo, nụ cười tràn đầy sự tự hào:
“Ta tin tưởng vào con, Thiên Hạo. Hãy đứng lên và nhận lấy trách nhiệm mới của mình.”
Thiên Hạo đứng dậy, ánh sáng quanh cậu tỏa ra rực rỡ, ngôi sao trên đỉnh đầu cậu lấp lánh như một vương miện. Các vị thần tiến tới chúc mừng, và Linh Lan đứng cạnh, nụ cười dịu dàng:
“Thiên Hạo, từ hôm nay, cậu là Thiên Đế của chúng ta. Tôi luôn tin rằng cậu sẽ làm được những điều vĩ đại.”
Thiên Hạo nắm tay Linh Lan, ánh mắt kiên định:
“Cảm ơn Linh Lan. Cậu luôn ở bên cạnh tôi, và chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách.”
Vài ngày sau lễ đăng quang, Thiên Đế Thiên Hạo bắt đầu thực hiện những cải cách để mang lại sự thịnh vượng và hòa bình cho thiên đình và nhân gian. Cậu triệu tập các vị thần để thảo luận về các vấn đề quan trọng và tìm ra giải pháp tốt nhất cho tất cả.
Một ngày nọ, khi Thiên Hạo đang ngồi trong điện Thiên Đế, Linh Lan bước vào với vẻ mặt lo lắng:
“Thiên Hạo, tôi nhận được tin tức từ nhân gian rằng có một vùng đất đang gặp hạn hán kéo dài, người dân đang vô cùng khốn khổ.”
Thiên Hạo gật đầu, quyết định nhanh chóng:
“Chúng ta không thể để người dân chịu khổ. Hãy tập hợp các vị thần liên quan đến nước và mưa. Chúng ta sẽ đến đó ngay lập tức.”
Với sự chỉ đạo của Thiên Hạo, đội ngũ thần linh nhanh chóng đáp xuống nhân gian. Tại vùng đất khô cằn, người dân nhìn thấy ánh sáng từ trời cao chiếu xuống, biết rằng sự cứu rỗi đã đến. Thiên Hạo đứng giữa cánh đồng nứt nẻ, giơ tay lên và triệu hồi sức mạnh của Thần Nước và Thần Mưa. Những đám mây đen kéo đến, và cơn mưa bắt đầu rơi xuống, làm tươi mới lại vùng đất khô cằn.
Một người dân già cả, với nước mắt chảy dài trên má, bước tới cúi đầu trước Thiên Hạo:
“Cảm ơn Thiên Đế. Ngài đã cứu chúng tôi. Chúng tôi không biết phải cảm ơn ngài thế nào cho đủ.”
Thiên Hạo mỉm cười, giọng nói tràn đầy sự nhân từ:
“Đó là trách nhiệm của ta. Hãy sống bình yên và hạnh phúc.”
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Thiên Hạo và các vị thần trở về thiên đình. Ngọc Hoàng Thượng Đế, người đã lui về vị trí cố vấn, ngắm nhìn Thiên Hạo với sự tự hào:
“Thiên Hạo, con đã chứng minh rằng ta không sai khi chọn con. Thiên đình và nhân gian sẽ luôn được an lành dưới sự cai quản của con.”
Thiên Hạo cúi đầu cảm ơn, lòng tràn đầy niềm vui và trách nhiệm:
“Cảm ơn Ngọc Hoàng. Con sẽ không bao giờ phụ lòng tin của ngài và mọi người.”
Và thế là, Thiên Hạo tiếp tục nhiệm vụ của mình, trở thành Thiên Đế vĩ đại, mang lại hòa bình và thịnh vượng cho cả thiên đình và nhân gian. Với lòng kiên định và sự nhân từ, cậu đã ghi dấu tên mình vào lịch sử như một vị thần sáng suốt và mạnh mẽ nhất.