Thiên Tài Trong Bóng Tối - Chương 2
Chương 2: Bóng Tối Và Ánh Sáng
Kyo và Mia dành cả tuần tiếp theo để làm việc cùng nhau. Họ bắt đầu phát triển một hệ thống năng lượng tái tạo tiên tiến, một phát minh mà Kyo tin rằng sẽ có thể cung cấp điện cho cả một khu phố với chi phí thấp hơn rất nhiều so với các nguồn năng lượng hiện tại.
Một buổi chiều, khi ánh nắng chiều nhạt dần, Kyo đang mải mê điều chỉnh những thiết bị. “Chúng ta cần phải tăng cường khả năng lưu trữ năng lượng. Nếu không, hệ thống này sẽ không ổn định,” anh nói, giọng nghiêm túc.
Mia ngồi bên cạnh, ghi chép. “Có lẽ chúng ta nên thử nghiệm với các loại pin lithium-sulfur. Chúng có khả năng lưu trữ năng lượng cao hơn.”
Kyo ngước nhìn cô, ngạc nhiên. “Cô biết nhiều về công nghệ hơn tôi nghĩ. Đúng, chúng ta có thể thử nghiệm với chúng.”
“Đó là lý do tại sao tôi ở đây,” Mia mỉm cười, nhưng đột nhiên nét mặt cô trở nên nghiêm túc. “Kyo, anh có thực sự chắc chắn về quyết định của mình không? Anh có muốn để cả thế giới biết đến mình?”
Kyo thở dài, ánh mắt nhìn xa xăm. “Tôi không thể quên được những gì đã xảy ra với cha mình. Ông đã thất bại vì những ghen ghét từ những người khác. Tôi không muốn mắc phải sai lầm tương tự.”
“Nhưng không phải tất cả mọi người đều như vậy,” Mia nhẹ nhàng. “Có những người tốt muốn làm điều đúng đắn. Anh cần phải tin tưởng vào điều đó.”
Kyo im lặng, trong lòng anh đang dần nảy sinh những cảm xúc mới lạ. Một phần anh muốn chia sẻ những phát minh của mình, nhưng phần còn lại thì lo sợ những rủi ro.
Ngày hôm sau, khi Kyo và Mia đang làm việc, bất ngờ có tiếng gõ cửa lớn. Kyo giật mình, ánh mắt lộ rõ sự cảnh giác. “Ai vậy?” anh hỏi.
“Là tôi, Taro,” một giọng nói vang lên từ bên ngoài. “Mở cửa ra!”
Kyo nhìn Mia, lo lắng. “Đó là Taro, một người bạn cũ. Anh ta không phải là người tốt.”
“Tại sao?” Mia hỏi.
“Anh ta đã từng làm việc trong một công ty công nghệ lớn, nhưng luôn muốn chiếm đoạt ý tưởng của người khác.”
“Chúng ta không thể để anh ta vào,” Mia nói, giọng lo lắng.
Kyo lưỡng lự, nhưng cuối cùng quyết định mở cửa. Taro bước vào, với nụ cười tự mãn. “Kyo! Lâu lắm không gặp! Mày vẫn sống trong cái xưởng này à?”
“Taro,” Kyo nói, giọng lạnh lùng. “Có chuyện gì?”
“Nghe nói mày đang phát triển một cái gì đó vĩ đại. Tại sao không chia sẻ với bạn bè cũ? Mày biết rằng tao có thể giúp đỡ.”
“Giúp đỡ?” Kyo nhắc lại, “Mày chỉ muốn lợi dụng.”
Taro nhướng mày, cười khẩy. “Mày vẫn không thay đổi. Nhưng tao có thông tin mà mày cần biết. Có những người đang theo dõi mày. Họ muốn cái mà mày đang làm.”
Mia khẽ nắm tay Kyo, lo lắng. “Mày nói ai?”
“Công ty B-Tech. Họ có thể cướp ý tưởng của mày bất cứ lúc nào. Mày cần phải cẩn thận,” Taro nói, giọng nghiêm túc.
Kyo cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. “Mày có bằng chứng không?”
“Chưa,” Taro thừa nhận, “nhưng tao đã nghe nói về họ. Mày phải phòng tránh. Họ không giống như những người khác đâu.”
Mia nhìn Kyo, vẻ mặt đầy lo lắng. “Chúng ta phải làm gì?”
“Tôi sẽ không để những kẻ đó làm hại mình,” Kyo quyết định, ánh mắt quyết tâm. “Chúng ta phải nhanh chóng hoàn thành phát minh này trước khi họ có cơ hội ra tay.”
Trong những ngày tiếp theo, Kyo và Mia làm việc liên tục, gác lại tất cả các mối lo âu khác. Kyo đã quyết định không để Taro và những kẻ đứng sau lưng cản trở mình. Anh dồn hết tâm sức vào việc hoàn thiện hệ thống năng lượng tái tạo.
“Chúng ta gần xong rồi!” Mia hô lên, ánh mắt rực rỡ. “Chỉ cần thêm một chút nữa là có thể thử nghiệm!”
Kyo nở nụ cười lần đầu tiên trong suốt một thời gian dài. “Cảm ơn cô, Mia. Cô đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi.”
“Đó là điều tôi muốn,” cô nói, tràn đầy hy vọng. “Chúng ta sẽ làm được, tôi tin thế!”
Nhưng sự bình yên đó không kéo dài lâu. Một đêm nọ, khi Kyo đang làm việc một mình trong xưởng, anh nghe thấy tiếng động lạ bên ngoài. Anh đứng dậy, trái tim đập mạnh. Khi mở cửa, anh nhìn thấy những bóng đen đang lảng vảng xung quanh.
“Đó là ai?” Kyo thì thầm.
Bỗng nhiên, một trong những bóng đen quay lại, khuôn mặt hắn lộ ra dưới ánh sáng. “Chào Kyo. Chúng tôi đến để lấy những gì thuộc về chúng tôi.”
Kyo nhận ra đó là những người từ B-Tech. “Đi ra khỏi đây!” anh quát, cảm thấy nỗi sợ hãi dâng trào.
“Chúng tôi không rời đi đâu,” một tên trong số họ đáp, giọng điệu đầy thách thức. “Chúng tôi sẽ có công nghệ này, bằng mọi giá.”
Kyo quay trở lại, tim đập nhanh. “Mia! Cô ở đâu?” anh gọi, lo lắng.
Mia đang ở bên ngoài, lo lắng không yên. Cô cảm nhận được có điều gì đó không ổn. Khi thấy Kyo đang đứng giữa những tên lạ, cô chạy vội vào trong. “Kyo! Có chuyện gì vậy?”
“Chạy đi!” Kyo hét lên, nhưng đã quá muộn.
Một trong những tên cướp đã xông tới, nhưng Kyo kịp thời né tránh. “Chúng ta không thể để họ lấy được công nghệ!” anh hét lên.
“Cùng nhau nào!” Mia kêu lên. Họ chạy tới một góc xưởng, nơi Kyo đã giấu những thiết bị quan trọng. “Chúng ta phải bảo vệ nó!”
Khi những tên cướp lao vào, Kyo và Mia cùng nhau chống cự. Kyo sử dụng mọi kỹ năng mà mình có để giữ an toàn cho phát minh của mình. “Đừng để chúng chiếm đoạt!” anh gầm lên.
“Mình cần phải tìm cách gọi cảnh sát!” Mia thốt lên giữa những tiếng đấm đá.
“Hãy giữ vững!” Kyo hét, ánh mắt quyết tâm. “Chúng ta sẽ không để mất!”
Bầu không khí trở nên căng thẳng, mọi thứ diễn ra như một cuộc chiến không khoan nhượng giữa những lý tưởng và những kẻ muốn lợi dụng công nghệ. Kyo biết rằng đây mới chỉ là khởi đầu cho một cuộc chiến lớn hơn. Và anh đã sẵn sàng để chiến đấu cho những gì mình tin tưởng.