Thiên Thần Sa Ngã - Chương 10
Chương 10: Lựa Chọn Cuối Cùng
Cơn bão bóng tối từ Arion lao đến như một cơn sóng cuồn cuộn. Lucian cảm thấy lòng mình tràn ngập nỗi sợ hãi và quyết tâm. Nhóm bạn của anh đứng bên cạnh, tay nắm chặt, tạo thành một hàng rào ánh sáng vững chãi. “Đứng vững nào!” Lucian hét lên, chỉ dẫn cho mọi người.
Bóng tối va chạm với ánh sáng, tạo ra một vụ nổ lớn, ánh sáng và bóng tối hòa trộn nhau như những cơn sóng dữ dội. Lucian cảm nhận được sức mạnh từ bạn bè, và lòng anh như được tiếp thêm sức mạnh. “Hãy kết hợp sức mạnh của chúng ta!” anh hô lớn.
Mira bên cạnh anh cũng gật đầu, “Hãy cùng nhau tạo ra ánh sáng!”
Từng luồng năng lượng từ cơ thể họ dồn lại, tạo thành một vòng tròn ánh sáng rực rỡ. Họ đã tìm thấy sức mạnh của tình bạn, và sự kết hợp đó tạo nên một sức mạnh vô hình, mạnh mẽ hơn cả những gì Lucian từng tưởng tượng.
Arion, không thể tin vào mắt mình, quát lên, “Ngươi nghĩ rằng chỉ bằng ánh sáng thì có thể đánh bại ta sao? Ta sẽ cho ngươi biết sức mạnh thật sự của bóng tối!”
Hắn vung tay, và những hình ảnh tăm tối từ quá khứ xuất hiện quanh Lucian, hiện lên như những cơn ác mộng. Những hình ảnh đó khiến anh hoang mang. Tất cả những nỗi sợ hãi, sự nghi ngờ, và nỗi cô đơn bủa vây quanh tâm trí anh. “Không! Tôi sẽ không để hắn thao túng tôi!” Lucian gào lên, lòng đầy quyết tâm.
“Lucian! Hãy nhớ rằng ngươi không đơn độc!” Mira kêu gọi, giọng nói của cô như một ánh sáng dẫn đường trong bóng tối. “Chúng ta ở bên nhau!”
Cảm nhận được sự hỗ trợ từ Mira, Lucian vung tay, tạo ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ. “Chúng ta sẽ cùng nhau đánh bại bóng tối!” anh tuyên bố, và vòng tròn ánh sáng xung quanh họ mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
“Đi nào!” Lucian và Mira cùng nhau lao về phía Arion, ánh sáng từ đôi bàn tay họ bùng nổ như một ngọn lửa thiêng liêng. Họ không chỉ chiến đấu vì bản thân mà còn vì tất cả những người mà họ yêu thương.
Nhưng Arion không dễ dàng để thua. Hắn tập trung sức mạnh, tạo ra một luồng năng lượng đen tối mạnh mẽ và lao về phía họ. Lucian cảm thấy luồng khí lạnh lẽo ập đến, và anh phải dồn hết sức để giữ vững ánh sáng.
“Chúng ta không thể để hắn ngăn cản!” Mira nói, ánh mắt kiên quyết. “Hãy nhớ rằng chúng ta là ánh sáng!”
“Hãy dồn sức mạnh vào nhau!” Lucian đáp, và họ bắt đầu kết hợp năng lượng lại với nhau. Ánh sáng từ Lucian và Mira hòa quyện, tạo ra một sức mạnh vô tận.
Bất ngờ, Arion lao đến, nhưng Lucian không còn sợ hãi. “Đến đây đi!” anh hét lên, và ánh sáng từ tay anh tỏa ra, va chạm với bóng tối của Arion. Tiếng nổ vang lên, ánh sáng và bóng tối đan xen nhau trong một cuộc chiến không thể tưởng tượng nổi.
Ánh sáng của Lucian mạnh mẽ, nhưng bóng tối của Arion cũng không kém phần đáng sợ. Lucian cảm thấy sức mạnh trong mình dần cạn kiệt, nhưng trong giây phút đó, anh nhớ lại những gì Seraphiel đã nói: Sự hy sinh có thể là con đường duy nhất để bảo vệ ánh sáng.
“Không!” Mira kêu lên khi thấy Lucian bắt đầu loạng choạng. “Đừng! Chúng ta có thể làm được!”
“Chúng ta sẽ phải làm bất cứ điều gì cần thiết!” Lucian nói, trong lòng tràn đầy quyết tâm. “Nếu cần, tôi sẽ hy sinh mọi thứ để bảo vệ bạn và ánh sáng.”
“Không, Lucian! Đừng!” Mira gào lên, nhưng đã quá muộn. Anh đã quyết định.
Lucian dồn hết sức mạnh vào tay mình, ánh sáng bùng nổ mạnh mẽ, và anh cảm thấy sức mạnh của thiên giới trào dâng trong người. “Đây là sức mạnh của ánh sáng!” anh thét lên, và một cơn bão ánh sáng cuồn cuộn lao về phía Arion.
Khi ánh sáng va chạm với bóng tối, một tiếng nổ lớn vang lên. Bóng tối bị xé toạc ra, và Arion kêu lên trong sự đau đớn. “Không! Không thể nào!”
Nhưng Lucian biết rằng sức mạnh này có giá của nó. Anh cảm nhận thấy sức mạnh của bản thân đang dần biến mất, và khi ánh sáng bùng nổ, anh thấy mình như đang tan biến vào không khí.
“Lucian! Không!” Mira gào lên, nước mắt tràn đầy trên gương mặt.
“Mira, hãy sống! Hãy sống và bảo vệ ánh sáng!” Lucian hét lên, lòng tràn đầy hy vọng. Anh cảm thấy nhẹ bẫng, như thể mình đang bay lượn trong không trung. Ánh sáng chiếu rọi mọi thứ, và bóng tối dần bị đánh bại.
Arion, kẻ đứng giữa bóng tối, không thể chống lại sức mạnh của ánh sáng. Hắn ta gục xuống, ánh mắt đầy thất vọng. “Tại sao lại như vậy?” hắn gào lên.
Bóng tối dần tan biến, và Lucian cảm thấy một cảm giác thanh thản. Anh đã hy sinh bản thân vì ánh sáng, và mặc dù anh không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng anh tin rằng ánh sáng sẽ tiếp tục tỏa sáng.
Khi tất cả mọi thứ lắng xuống, Lucian cảm thấy mình đang bay lên, nhưng không còn là một thiên thần. Anh đã trở thành ánh sáng, một phần của mọi thứ xung quanh.
Mira đứng bên dưới, mắt ngấn lệ. “Lucian!” cô gọi tên anh, nhưng trong lòng cô biết rằng anh đã làm điều đúng đắn. Anh đã chọn ánh sáng.
Khi ánh sáng biến mất, một cảm giác bình yên bao trùm, và một câu nói vang lên trong tâm trí Mira: “Ánh sáng sẽ luôn dẫn đường, và tình yêu sẽ không bao giờ phai nhạt.”
Lucian đã trở thành ánh sáng, bảo vệ Mira và tất cả những người mà anh yêu thương. Cuộc chiến đã kết thúc, nhưng tình bạn và tình yêu mà anh đã xây dựng sẽ mãi mãi tồn tại.
Và như vậy, mặc dù Lucian không còn ở bên cạnh Mira, anh sẽ luôn là một phần của ánh sáng, dẫn dắt và bảo vệ cô trong mọi bước đường phía trước.