Thiên Thần Sa Ngã - Chương 4
Chương 4: Gặp Gỡ Kẻ Thù
Mùa thu chậm rãi đến, mang theo những chiếc lá vàng rực rỡ rơi lả tả trên con đường mà Lucian và Mira thường đi dạo. Dù cuộc sống ở Trái Đất ngày càng trở nên thú vị hơn, nhưng trong lòng Lucian, một phần anh vẫn cảm thấy trống rỗng. Những ký ức về thiên giới, nơi anh từng sống trong ánh sáng và quyền lực, vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí.
Một buổi chiều, khi cả hai đang ngồi tại một quán cà phê, Lucian nhận thấy một nhóm thanh niên lạ mặt đứng gần đó. Họ có vẻ không giống những người bạn mà Mira thường quen biết. Chúng có ánh mắt lạnh lùng, và một trong số đó, với mái tóc đen nhánh và bộ áo khoác da, nhìn chằm chằm vào Lucian.
“Mira, bạn có thấy nhóm kia không?” Lucian hỏi, cảm thấy lo lắng.
“Ừ, có gì không ổn sao?” Mira hỏi, ánh mắt lướt qua nhóm người.
“Tôi không biết,” Lucian trả lời, cảm giác như có điều gì đó không hay sắp xảy ra.
Ngay khi họ đứng dậy chuẩn bị rời quán, chàng trai có mái tóc đen tiến đến gần. “Chào, người mới,” hắn ta nói, giọng điệu đầy thách thức. “Nghe nói cậu vừa từ thiên giới xuống?”
Lucian chột dạ, không biết hắn ta đã biết điều đó từ đâu. “Tôi không hiểu bạn đang nói gì,” anh đáp, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Đừng giả vờ ngu ngốc,” chàng trai ấy nói, nụ cười lạnh lẽo hiện rõ trên khuôn mặt. “Tôi biết cậu không phải là một người bình thường.”
Mira cảm thấy không thoải mái và đứng gần hơn bên Lucian. “Chúng tôi không muốn rắc rối. Xin hãy để chúng tôi đi.”
“Rắc rối? Tôi không hề có ý đó,” chàng trai đáp, giọng điệu lả lướt. “Chỉ muốn biết liệu cậu có đủ dũng cảm để đối mặt với những gì sắp đến không.”
“Hãy để chúng tôi yên!” Lucian gầm lên, cảm giác căng thẳng tăng lên trong anh.
“Lucian, hãy bình tĩnh,” Mira nói khẽ, cảm thấy áp lực từ tình huống này.
Chàng trai kia khẽ hất cằm về phía những người bạn của mình. “Chúng ta có thể làm cho cuộc sống của cậu trở nên thú vị hơn, nhưng cậu phải tham gia cùng chúng tôi.”
“Tôi không muốn tham gia vào bất kỳ điều gì!” Lucian đáp, cảm thấy tức giận. Anh không thể hiểu tại sao những kẻ này lại muốn làm phiền cuộc sống của mình.
“Cậu có biết Arion không?” Chàng trai đó bỗng hỏi.
Tên Arion khiến Lucian giật mình. Anh nhớ ra những câu chuyện mà các thiên thần khác đã kể về hắn ta — một thiên thần đã sa ngã, luôn tìm cách lật đổ thiên giới.
“Arion?” Lucian lặp lại, giọng nói trở nên lạnh lẽo.
“Đúng vậy. Arion muốn cậu tham gia vào kế hoạch của hắn,” chàng trai nói, ánh mắt trở nên nghiêm túc. “Hắn đã biết về cậu, và hắn sẽ không dừng lại cho đến khi cậu đồng ý.”
Lucian cảm thấy sự hoang mang xâm chiếm tâm trí. “Tôi không muốn dính líu đến bất kỳ ai. Tôi đã chọn cuộc sống này.”
“Nhưng cậu không thể chọn. Cậu có những sức mạnh mà ngay cả bản thân cậu cũng không nhận ra,” chàng trai tiếp tục, không để Lucian ngắt lời. “Arion sẽ đến tìm cậu, và khi đó, cậu sẽ không có sự lựa chọn nào cả.”
“Chúng tôi đi thôi, Lucian!” Mira kéo tay anh, cảm thấy tình hình đang trở nên căng thẳng.
“Chạy đi thì có ích gì?” chàng trai kia hỏi, giọng điệu châm biếm. “Cậu sẽ không thể trốn thoát được lâu.”
Lucian và Mira vội vàng rời khỏi quán cà phê, nhưng sự lo lắng vẫn đè nặng trong lòng Lucian. Khi họ đi bộ về nhà, anh không ngừng suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Tại sao Arion lại muốn tìm anh? Anh không thể hiểu nổi.
“Mira, có lẽ tôi nên rời khỏi đây,” Lucian nói khi họ đứng trước cánh cửa nhà. “Có điều gì đó không ổn.”
“Mọi thứ sẽ ổn thôi,” Mira trấn an, nhưng ánh mắt cô chứa đựng sự lo lắng. “Nếu Arion thực sự đến đây, chúng ta sẽ phải chuẩn bị sẵn sàng.”
“Chuẩn bị thế nào? Tôi không có sức mạnh như trước đây!” Lucian đáp, sự thất vọng chồng chất trong giọng nói.
“Nhưng bạn có thể tìm ra sức mạnh bên trong mình,” Mira khuyên nhủ. “Hãy nhớ lại những gì bạn đã từng là. Đó có thể là chìa khóa để vượt qua tình huống này.”
Lucian nhìn vào mắt cô, nhận ra rằng Mira đang cố gắng giúp anh tìm lại bản thân. Nhưng nỗi sợ hãi trong lòng anh vẫn không thể tan biến.
“Dù có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ ở bên bạn,” Mira nói, nắm chặt tay anh.
Cảm giác ấm áp từ sự hỗ trợ của Mira khiến Lucian thấy dễ chịu hơn một chút. “Cảm ơn bạn,” anh nói. “Nhưng tôi vẫn cảm thấy lo lắng.”
“Chúng ta sẽ đối mặt với điều này cùng nhau,” Mira khẳng định. “Bạn không đơn độc.”
Và rồi, trong tĩnh lặng của đêm, Lucian ngước nhìn lên bầu trời, nơi mà những vì sao lấp lánh như những viên ngọc quý. Anh không biết tương lai sẽ đưa anh đến đâu, nhưng một điều rõ ràng: cuộc sống mới này đầy rẫy những thử thách, và anh không thể trốn tránh mãi.
Giữa những nỗi lo âu, một cảm giác mới mẻ xuất hiện trong lòng anh. Đó là một hy vọng mỏng manh rằng, dù bất kỳ điều gì xảy ra, anh sẽ không chỉ là một thiên thần sa ngã — mà sẽ là một người mạnh mẽ, dám đối diện với vận mệnh của mình.
Và với suy nghĩ đó, Lucian quyết định sẽ không từ bỏ. Anh sẽ tìm cách để đối mặt với Arion và những thử thách mà số phận đã đặt ra cho mình.