Thiên Thần Sa Ngã - Chương 8
Chương 8: Thử Thách Cuối Cùng
Sau trận chiến cam go với Arion, Lucian và Mira cảm thấy như mình vừa thoát khỏi cơn ác mộng. Nhưng trong lòng Lucian, nỗi lo lắng vẫn chưa tan biến. Arion không phải là một kẻ dễ dàng bị đánh bại. Hắn ta sẽ không từ bỏ, và một ngày nào đó, hắn sẽ trở lại, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Họ quyết định tìm hiểu thêm về Arion và những thiên thần sa ngã khác để chuẩn bị cho những gì có thể xảy ra trong tương lai. Lucian biết rằng để đối mặt với hắn một lần nữa, anh cần phải tìm hiểu sức mạnh của chính mình và những kẻ thù đang rình rập xung quanh.
“Mira, tôi nghĩ rằng chúng ta cần tìm kiếm sự giúp đỡ từ những thiên thần khác,” Lucian nói trong khi ngồi bên bàn, cả hai đang nghiên cứu về những câu chuyện và truyền thuyết về thiên thần.
“Bạn nghĩ chúng ta có thể tìm được ai không?” Mira hỏi, vẻ mặt đầy nghi ngờ.
“Có thể có những thiên thần vẫn còn trung thành với thiên giới. Họ có thể hiểu rõ hơn về Arion và cách để ngăn chặn hắn,” Lucian trả lời. “Chúng ta cần phải tìm họ.”
“Nhưng làm thế nào chúng ta có thể tìm thấy họ?” Mira hỏi.
“Có một ngôi đền cổ được nhắc đến trong các truyền thuyết. Người ta nói rằng đó là nơi trú ẩn của những thiên thần vẫn còn trung thành. Có thể chúng ta sẽ tìm thấy họ ở đó,” Lucian nói với sự quyết tâm.
“Một chuyến đi tới ngôi đền cổ? Nghe có vẻ như một cuộc phiêu lưu thú vị!” Mira nở nụ cười, nhưng sự lo lắng vẫn hiện hữu trong ánh mắt cô.
“Chúng ta sẽ phải chuẩn bị kỹ càng. Chuyến đi này có thể không dễ dàng,” Lucian nói, lòng đầy nghi ngại.
Họ chuẩn bị cho cuộc hành trình, mang theo một ít thực phẩm và nước uống. Ngôi đền cổ nằm sâu trong rừng, nơi mà ít người dám bước chân đến. Với mỗi bước đi, Lucian cảm thấy sự căng thẳng tăng lên. Rừng rậm với những âm thanh lạ lùng và không khí ẩm ướt khiến mọi thứ trở nên bí ẩn.
“Lucian, bạn nghĩ rằng chúng ta có thể tìm được những thiên thần ở đây không?” Mira hỏi, ánh mắt cô đầy nghi ngại.
“Tôi không biết,” Lucian thừa nhận. “Nhưng tôi cảm thấy chúng ta phải thử. Họ có thể là hy vọng cuối cùng của chúng ta.”
Cuối cùng, sau nhiều giờ đi bộ, họ đã đến được ngôi đền cổ. Những bức tường rêu phong và những cây cổ thụ bao phủ quanh tạo nên một không gian trang nghiêm. Lucian cảm thấy một cảm giác kỳ lạ khi bước vào bên trong.
“Chúng ta có nên vào không?” Mira hỏi, lo lắng nhìn về phía cửa chính.
“Chúng ta không có lựa chọn nào khác,” Lucian trả lời. “Hãy cùng nhau vào trong.”
Khi họ bước vào, không khí lạnh lẽo xộc vào mặt. Bên trong ngôi đền tối tăm, có những hình khắc trên tường kể về lịch sử của các thiên thần. Lucian cảm thấy như mình đang đứng giữa những ký ức xa xôi.
“Nghe này, có một âm thanh!” Mira thì thầm, chỉ vào một góc tối tăm.
Lucian tập trung lắng nghe. “Có thể là ai đó,” anh nói, lòng hồi hộp.
Họ bước đến gần hơn và thấy một bóng dáng xuất hiện trong bóng tối. Một thiên thần với đôi cánh trắng, ánh sáng phát ra từ cơ thể khiến Lucian cảm thấy như mình đã trở về nhà.
“Các ngươi là ai?” thiên thần hỏi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ.
“Tôi là Lucian, và đây là Mira. Chúng tôi đang tìm kiếm sự giúp đỡ để đối mặt với Arion,” Lucian đáp, lòng đầy hy vọng.
Thiên thần nhìn họ một lúc, rồi gật đầu. “Ta là Seraphiel, một trong những thiên thần còn lại của thiên giới. Ngươi đã bị đày xuống đây vì lý do gì?”
“Bởi vì tôi đã can thiệp vào cuộc sống của những phàm nhân,” Lucian nói, không che giấu sự kiêu ngạo trong giọng nói. “Nhưng tôi đã hiểu ra rằng ánh sáng cần phải được bảo vệ.”
“Có nhiều thiên thần đã sa ngã vì những lý do tương tự. Arion là một trong số đó, và hắn ta đang tìm cách để thống trị thế giới này,” Seraphiel nói, giọng nghiêm túc. “Các ngươi cần phải chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.”
“Chúng tôi muốn biết cách đánh bại hắn!” Mira khẩn khoản nói.
“Để đánh bại Arion, các ngươi cần phải kết hợp sức mạnh của ánh sáng và tình bạn,” Seraphiel giải thích. “Hắn ta mạnh mẽ, nhưng ánh sáng sẽ luôn tìm ra cách để chiến thắng bóng tối nếu các ngươi đứng bên nhau.”
Lucian và Mira nhìn nhau, lòng tràn đầy quyết tâm. “Chúng tôi sẽ làm điều đó!” Lucian tuyên bố.
“Nhưng còn một điều quan trọng hơn,” Seraphiel nói, ánh mắt nhìn sâu vào Lucian. “Ngươi cần phải chấp nhận bản thân mình, không chỉ là một thiên thần mà còn là một con người. Chỉ khi ngươi tìm thấy sự hòa hợp giữa hai thế giới, sức mạnh của ngươi mới có thể đạt được tối đa.”
Lucian thở dài, cảm nhận được trọng trách trên vai mình. “Tôi sẽ cố gắng để tìm ra cách,” anh nói, lòng tràn đầy quyết tâm.
“Ta sẽ giúp các ngươi, nhưng thời gian không còn nhiều,” Seraphiel nói, và khi anh ta vung tay, một ánh sáng rực rỡ bao quanh họ. “Hãy tập trung, và chúng ta sẽ luyện tập cùng nhau.”
Họ bắt đầu luyện tập, Seraphiel dạy họ cách kết hợp sức mạnh của ánh sáng và tình bạn. Những bài tập không chỉ giúp họ trở nên mạnh mẽ hơn mà còn giúp Lucian hiểu rõ hơn về bản thân mình.
Dần dần, Lucian cảm thấy những ký ức về thiên giới sống dậy trong lòng. Anh nhớ lại những cảm xúc mà anh đã từng có, những kỷ niệm về việc sống trong ánh sáng. Anh không chỉ là một thiên thần bị đày xuống Trái Đất; anh còn là một con người với những cảm xúc và tình cảm chân thành.
Sau nhiều giờ luyện tập, Lucian và Mira cảm thấy sức mạnh của họ đang gia tăng. Họ đứng trước Seraphiel, ánh sáng phát ra từ cơ thể họ như một nguồn năng lượng bất tận.
“Các ngươi đã sẵn sàng cho cuộc chiến,” Seraphiel nói, ánh mắt tự hào. “Nhưng hãy nhớ, sức mạnh lớn nhất không chỉ nằm ở sức mạnh thể chất, mà còn ở lòng quyết tâm và tình bạn.”
Lucian gật đầu, lòng đầy quyết tâm. “Cảm ơn bạn, Seraphiel. Chúng tôi sẽ không phụ sự kỳ vọng của bạn.”
“Đi đi, và hãy chuẩn bị cho trận chiến. Arion sẽ không dễ dàng từ bỏ,” Seraphiel nói, và ánh sáng từ anh ta tỏa ra, chiếu rọi lên đường đi của họ.
Khi Lucian và Mira rời khỏi ngôi đền cổ, lòng họ đầy hy vọng và quyết tâm. Họ đã tìm thấy sự giúp đỡ mà họ cần, và giờ đây, họ sẽ chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng với Arion. Sức mạnh của ánh sáng và tình bạn sẽ dẫn đường cho họ. Hành trình chưa kết thúc, nhưng họ đã sẵn sàng để đối mặt với thử thách cuối cùng.