Thiên Thần Sa Ngã - Chương 2
Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Seraphina bắt đầu cuộc sống mới trong làng của Ethan. Cô giúp đỡ người dân, học cách làm việc và chăm sóc cho mọi người. Dần dần, cô cảm nhận được tình yêu và lòng tốt của dân làng, điều mà cô chưa từng trải nghiệm khi còn ở thiên đàng.
Một ngày nọ, khi Seraphina đang tưới vườn rau cùng Ethan, cô nghe thấy tiếng la hét từ phía ngôi nhà nhỏ ở cuối làng. Cô và Ethan lập tức chạy đến để xem chuyện gì đã xảy ra.
Ethan: “Có chuyện gì vậy? Ai đang gặp nguy hiểm?”
Khi đến nơi, họ thấy một ngôi nhà đang bốc cháy, khói đen ngùn ngụt bốc lên trời. Bên ngoài, một phụ nữ lớn tuổi đang khóc lóc và kêu cứu.
Phụ nữ lớn tuổi: “Con trai tôi vẫn còn ở trong đó! Làm ơn cứu nó!”
Seraphina không do dự, cô lao vào ngôi nhà đang cháy mà không suy nghĩ. Ethan cố gắng ngăn cản nhưng không kịp.
Ethan: “Seraphina, không! Quá nguy hiểm!”
Bên trong ngôi nhà, Seraphina dùng mọi sức mạnh còn lại của mình để tìm kiếm cậu bé. Cô nghe thấy tiếng khóc yếu ớt từ phòng bên. Seraphina chạy đến và thấy một cậu bé đang kẹt dưới một thanh xà lớn.
Seraphina: “Đừng lo, em sẽ an toàn. Chị sẽ đưa em ra khỏi đây.”
Với sức mạnh phi thường mà cô vẫn còn giữ lại, Seraphina nâng thanh xà lên và giải thoát cậu bé. Cô ôm cậu bé và chạy ra khỏi ngôi nhà trước khi nó sụp đổ hoàn toàn.
Bên ngoài, dân làng đứng chờ trong lo lắng. Khi thấy Seraphina bế cậu bé ra ngoài an toàn, họ reo hò và vỗ tay.
Dân làng: “Cô ấy đã cứu cậu bé! Cô ấy là một anh hùng!”
Phụ nữ lớn tuổi: “Cảm ơn cô, cảm ơn cô rất nhiều!”
Ethan chạy đến và ôm lấy Seraphina, mắt anh lấp lánh nước mắt.
Ethan: “Cô thật dũng cảm, Seraphina. Cô đã cứu sống cậu bé. Cô có sao không?”
Seraphina (mỉm cười yếu ớt): “Tôi không sao. Quan trọng là cậu bé an toàn.”
Seraphina cảm thấy một niềm hạnh phúc kỳ lạ trào dâng trong lòng. Lần đầu tiên, cô nhận ra rằng lòng tốt và sự hy sinh có thể mang lại niềm vui và ý nghĩa cho cuộc sống.
Seraphina (tự nhủ): “Đây là cơ hội của mình để chuộc lại lỗi lầm. Mình phải tiếp tục giúp đỡ mọi người.”
Từ đó, Seraphina trở thành người bảo vệ của làng. Cô giúp đỡ người bệnh, chăm sóc người già và làm mọi công việc khó khăn nhất. Lòng tốt và sự hy sinh của cô dần dần chiếm được trái tim của tất cả mọi người.
Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng. Một ngày nọ, một bệnh dịch bùng phát trong làng, đe dọa tính mạng của nhiều người. Seraphina biết rằng đây là thử thách lớn nhất mà cô phải đối mặt.
Ethan: “Seraphina, chúng ta phải làm gì để cứu dân làng? Chúng ta không thể để họ chết như vậy.”
Seraphina: “Tôi sẽ tìm cách. Chúng ta phải hợp tác và chiến đấu chống lại bệnh dịch này.”
Seraphina quyết định dùng những kiến thức y học mà cô đã học được khi còn là thiên thần để cứu dân làng. Cô tìm kiếm thảo dược trong rừng, chế tạo thuốc và chăm sóc những người bệnh. Nhờ sự nỗ lực và lòng quyết tâm của cô, bệnh dịch dần dần được kiểm soát và dân làng bắt đầu hồi phục.
Dân làng: “Cảm ơn cô, Seraphina. Cô đã cứu chúng tôi. Cô thực sự là một thiên thần.”
Seraphina cảm thấy niềm hy vọng và lòng tin của dân làng dành cho cô. Cô biết rằng mình đang đi đúng hướng và hy vọng rằng một ngày nào đó cô sẽ được trở lại thiên đàng. Nhưng cô cũng hiểu rằng hành trình của mình còn rất dài và đầy rẫy những thử thách phía trước.