Thiên Thần Sa Ngã - Chương 3
Chương 3: Thử Thách và Hy Vọng
Mặc dù Seraphina đã chứng minh lòng tốt và sự hy sinh của mình qua nhiều hành động, cô biết rằng cuộc hành trình của mình còn dài và đầy thử thách. Bệnh dịch đã được kiểm soát, nhưng Seraphina vẫn không thể quên quá khứ của mình và lỗi lầm cô đã gây ra. Cô luôn tự hỏi liệu những gì cô làm có đủ để được tha thứ và trở về thiên đàng hay không.
Một buổi tối, khi Seraphina và Ethan đang ngồi bên đống lửa ngoài trời, Ethan bắt đầu hỏi về quá khứ của cô.
Ethan: “Seraphina, cô chưa bao giờ kể cho tôi nghe về quá khứ của mình. Tại sao cô lại đến đây?”
Seraphina (thở dài): “Tôi đã phạm phải một lỗi lầm lớn. Tôi bị cám dỗ bởi sự kiêu ngạo và mong muốn quyền lực. Tôi đã vi phạm một quy tắc thiêng liêng và bị đày xuống trần gian.”
Ethan (ngạc nhiên): “Cô là… một thiên thần?”
Seraphina: “Phải, tôi từng là một thiên thần. Nhưng giờ tôi chỉ là một người cố gắng chuộc lại lỗi lầm của mình.”
Ethan (nắm lấy tay Seraphina): “Cô đã làm rất nhiều điều tốt đẹp ở đây. Tôi tin rằng cô sẽ được tha thứ. Chúng tôi luôn ở bên cô.”
Những lời nói của Ethan tiếp thêm sức mạnh cho Seraphina. Cô quyết định sẽ không từ bỏ và tiếp tục hành trình của mình với lòng quyết tâm cao hơn.
Một ngày nọ, một nhóm người lạ mặt đến làng. Họ tự xưng là những nhà khoa học, đến để nghiên cứu và tìm hiểu về bệnh dịch vừa qua. Tuy nhiên, Seraphina cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Nhà khoa học trưởng: “Chúng tôi nghe nói về sự kỳ diệu mà cô đã làm được. Chúng tôi muốn tìm hiểu thêm về phương pháp của cô.”
Seraphina (cảnh giác): “Tôi chỉ sử dụng những kiến thức đơn giản và thảo dược từ rừng. Không có gì đặc biệt cả.”
Tuy nhiên, nhóm người này không dễ dàng từ bỏ. Họ lén lút thu thập mẫu từ cây cỏ và nước uống trong làng, và Seraphina biết rằng họ có ý đồ xấu.
Ethan: “Seraphina, chúng ta phải làm gì? Những người này không đáng tin cậy.”
Seraphina: “Chúng ta cần phải bảo vệ làng. Tôi sẽ tìm hiểu xem họ thực sự muốn gì.”
Seraphina quyết định theo dõi nhóm người lạ mặt. Một đêm, cô lén lút tiếp cận trại của họ và nghe lén cuộc trò chuyện.
Nhà khoa học trưởng: “Chúng ta phải lấy được công thức của cô ta. Đây là cơ hội để chúng ta kiếm lợi nhuận từ những phát hiện này.”
Nhà khoa học khác: “Nhưng cô ta sẽ không dễ dàng tiết lộ đâu. Chúng ta phải tìm cách bắt cô ta.”
Seraphina kinh hoàng khi nghe thấy kế hoạch của họ. Cô nhanh chóng quay trở lại và báo cho Ethan.
Seraphina: “Ethan, họ muốn bắt tôi và lấy công thức. Chúng ta phải hành động ngay.”
Ethan và dân làng quyết định cùng nhau bảo vệ Seraphina. Họ thiết lập các biện pháp an ninh và chuẩn bị cho mọi tình huống xấu nhất. Trong khi đó, Seraphina tìm cách đối phó với nhóm người lạ mặt một cách khôn khéo.
Một buổi sáng, khi nhóm nhà khoa học chuẩn bị thực hiện kế hoạch của họ, Seraphina xuất hiện trước mặt họ.
Seraphina: “Tôi biết các người muốn gì. Nhưng các người sẽ không bao giờ lấy được công thức này. Đây là kiến thức thiêng liêng và không thể bị lợi dụng vì mục đích xấu.”
Nhà khoa học trưởng (giận dữ): “Cô không thể ngăn cản chúng tôi! Bắt lấy cô ta!”
Nhưng trước khi họ kịp hành động, dân làng đã xuất hiện, cùng nhau bảo vệ Seraphina. Nhóm nhà khoa học nhận ra rằng họ không thể chiến thắng và đành rút lui.
Ethan: “Seraphina, chúng ta đã làm được. Họ đã rời đi.”
Seraphina (cảm động): “Cảm ơn mọi người. Các bạn đã cứu tôi. Tôi biết rằng lòng tốt và sự đoàn kết có thể chiến thắng mọi khó khăn.”
Cuộc chiến này đã củng cố niềm tin của Seraphina vào lòng tốt và sự hy sinh. Cô biết rằng mình vẫn còn nhiều việc phải làm để chuộc lại lỗi lầm, nhưng cô không còn cô đơn trong cuộc hành trình này. Với sự hỗ trợ của Ethan và dân làng, Seraphina tin rằng một ngày nào đó cô sẽ được tha thứ và trở lại thiên đàng.