Thỏ Và Diều Hâu - Chương 1
Chương 1: Gặp Gỡ Bất Ngờ
Trong khu rừng xanh mướt, nơi ánh nắng xuyên qua tán lá tạo nên những vệt sáng lung linh trên mặt đất, Thỏ Bông thường sống yên bình cùng gia đình. Sáng hôm đó, khi bình minh mới ló dạng, Thỏ Bông quyết định đi khám phá một vùng rừng mới mà nó chưa từng đến trước đây.
Thỏ Bông nhảy nhót qua những bụi cây, đôi mắt sáng long lanh quan sát xung quanh. Đột nhiên, một bóng lớn xuất hiện trên bầu trời, cánh diều hâu rộng lớn đu đưa trong gió. Thỏ Bông dừng lại và ngước nhìn lên, cảm thấy vừa kinh ngạc vừa tò mò.
“Chào Thỏ Bông,” một giọng trầm ấm vang lên từ trên cao. Thỏ Bông ngẩng đầu lên thấy Diều Hâu Mây đang đậu trên một cành cây cao gần đó.
Thỏ Bông lạc lõng bước lại gần hơn, đôi tai dài nhấp nháp thỉnh thoảng. “Chào Diều Hâu Mây. Bạn đến đây làm gì?”
Diều Hâu Mây hạ cánh xuống một cành thấp hơn, đôi mắt sắc lạnh quan sát Thỏ Bông. “Tôi đã quan sát bạn từ trên cao. Bạn thật nhanh nhẹn và khôn ngoan. Tôi nghĩ chúng ta có thể giúp nhau.”
Thỏ Bông ngạc nhiên nhưng cũng tò mò. “Chúng ta có thể giúp gì? Mình chỉ là một con thỏ nhỏ bé thôi.”
Diều Hâu Mây mỉm cười nhẹ. “Dù bạn nhỏ bé, nhưng sự nhanh nhẹn và linh hoạt của bạn có thể rất hữu ích. Tôi đang tìm kiếm một đối tác để giải quyết một vấn đề lớn trong khu rừng này.”
Thỏ Bông lắng nghe, cảm thấy một sự lo lắng nảy lên trong lòng. “Vấn đề gì vậy?”
Diều Hâu Mây nhìn xa xăm về phía rừng rậm. “Có một con sư tử hung dữ đã gây rối, đe dọa mọi loài vật trong khu rừng. Tôi cần một người bạn để cùng mình giám sát và tìm cách đối phó với nó.”
Thỏ Bông im lặng một lúc, suy nghĩ về những lời nói của Diều Hâu Mây. “Nếu chúng ta hợp tác, chắc chắn mọi thứ sẽ tốt hơn. Nhưng làm sao để chúng ta tin tưởng nhau? Bạn là một diều hâu, còn mình là một con thỏ.”
Diều Hâu Mây hạ cánh xuống gần Thỏ Bông, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn. “Tôi hiểu sự e ngại của bạn. Nhưng trong hoàn cảnh nguy hiểm này, chúng ta không thể để sự khác biệt ngăn cản chúng ta. Sự sống còn của tất cả các loài vật trong khu rừng phụ thuộc vào sự hợp tác của chúng ta.”
Thỏ Bông thở dài, rồi mỉm cười nhẹ. “Bạn nói đúng. Mình đồng ý hợp tác với bạn, Diều Hâu Mây. Chúng ta hãy cùng nhau bảo vệ khu rừng này.”
Diều Hâu Mây cất cánh lên cao, rồi quay lại với một nụ cười hiền hậu. “Cảm ơn bạn, Thỏ Bông. Chúng ta sẽ bắt đầu từ ngày mai. Hãy nghỉ ngơi hôm nay, để ngày mai chúng ta có thể lên kế hoạch kỹ lưỡng.”
Thỏ Bông gật đầu và quay trở về nhà, lòng tràn đầy hy vọng và sự lo lắng. Nó không biết những thử thách phía trước sẽ ra sao, nhưng nó biết rằng mình không còn đơn độc nữa.
Khi mặt trời dần lặn, Thỏ Bông ngồi bên cửa sổ nhà mình, ngắm nhìn bầu trời đầy sao. Nó nghĩ về Diều Hâu Mây và nhiệm vụ sắp tới, cảm thấy một sự quyết tâm mới nảy sinh trong trái tim nhỏ bé của mình.