Thư Sinh Giang Hồ - Chương 1
Chương 1: Chuyến Phiêu Lưu Bất Ngờ
Lâm Tường cúi đầu, mồ hôi ướt đẫm áo sơ mi trong không khí lạnh lẽo của thư viện cổ kính. Những cột đá và kệ sách trầm mặc quanh anh như chứng nhân của hàng thế kỷ học vấn. “Chỉ còn vài ngày nữa thôi,” anh tự nhủ, đôi mắt chăm chú vào những ghi chép cũ kỹ trước mặt. Đề tài của kỳ thi cuối kỳ là về các tác phẩm văn học cổ điển Trung Quốc, và Lâm Tường đang cố gắng nắm vững từng chi tiết nhỏ.
Khi lục lọi những ngăn sách cao chót vót, tay anh vô tình chạm phải một cuốn sách khác biệt hẳn so với các cuốn còn lại. Cuốn sách có bìa bằng da màu nâu, nhẵn bóng và được trang trí bằng các ký tự lạ. Lâm Tường thắc mắc nhưng không thể rời mắt khỏi nó. “Lạ thật, cuốn sách này không thuộc bộ sưu tập của thư viện,” anh nghĩ.
Khi mở cuốn sách, một luồng ánh sáng mạnh mẽ bất ngờ phát ra từ những trang giấy. Lâm Tường vội vã lùi lại, nhưng ánh sáng kéo anh vào một vũng xoáy không thể kháng cự. Cảm giác của thời gian và không gian bị xé nát, và trước khi anh kịp phản ứng, mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo.
Khi ánh sáng tắt, Lâm Tường đứng lặng lẽ giữa một cảnh quan hoàn toàn khác biệt. Trời xanh rộng lớn, núi non hùng vĩ và những cánh đồng xanh mướt bao quanh anh. “Đây là đâu?” anh thì thầm, mắt mở to nhìn quanh. Những ngôi nhà bằng gỗ với mái tranh, người dân mặc trang phục cổ xưa đang làm việc trên cánh đồng, tất cả đều không thuộc về thế giới mà anh từng biết.
Lâm Tường bước đi thận trọng, cố gắng tìm hiểu nơi mình đang ở. Một người đàn ông mặc trang phục võ sĩ truyền thống, tay cầm kiếm, từ từ tiếp cận anh. “Ngươi là ai? Tại sao lại đứng ở đây?” người võ sĩ hỏi với vẻ mặt nghiêm khắc.
“Xin lỗi, tôi… tôi không biết mình đã đến đâu,” Lâm Tường lắp bắp, đôi mắt vẫn còn hoang mang. “Tôi chỉ… tôi chỉ đang tìm tài liệu cho kỳ thi của mình.”
Người võ sĩ nhìn Lâm Tường từ đầu đến chân với vẻ nghi ngờ. “Ngươi không phải người của vùng đất này, phải không?” hắn hỏi.
Lâm Tường lắc đầu. “Tôi không biết. Tôi chỉ mở một cuốn sách và… rồi bị cuốn vào đây.”
Người võ sĩ khẽ cau mày. “Ngươi không thể cứ đứng đây mãi. Theo ta.” Hắn quay lưng, dẫn Lâm Tường đến một ngôi làng nhỏ gần đó.
Khi đến làng, Lâm Tường được dẫn vào một ngôi nhà đơn sơ nhưng ấm cúng. Một người phụ nữ lớn tuổi với mái tóc bạc trắng đứng đợi. “Đây là mẹ của ta, bà Lưu,” người võ sĩ giới thiệu. “Bà có thể giúp ngươi hiểu thêm về nơi này.”
Bà Lưu mỉm cười hiền từ và kéo ghế cho Lâm Tường ngồi. “Chào ngươi, trẻ tuổi. Ta biết nơi ngươi đang ở là Trung Quốc cổ đại. Cuốn sách ngươi mở có thể đã mở ra một cánh cổng giữa các thế giới.”
“Cánh cổng?” Lâm Tường lặp lại, lông mày nhíu lại. “Làm thế nào tôi có thể trở về nhà?”
“Đó là câu hỏi khó,” bà Lưu đáp. “Nhưng trước tiên, ngươi cần hiểu quy tắc của thế giới này. Có rất nhiều điều ngươi phải học và làm để hòa nhập.”
Ngay lúc đó, một tiếng động ầm ĩ từ ngoài khiến tất cả mọi người giật mình. Một nhóm côn đồ lầm lũi xông vào làng, ánh mắt chúng lộ rõ vẻ tàn bạo.
“Làm gì vậy?” người võ sĩ, Vương Hạo, kêu lên. “Rời khỏi đây ngay!”
Nhưng nhóm côn đồ không lắng nghe. Chúng tấn công, phá hủy mọi thứ trên đường đi. Vương Hạo lao vào chiến đấu với kỹ năng võ thuật điêu luyện. Lâm Tường cảm thấy bối rối, nhưng nhìn thấy sự tàn phá của nhóm côn đồ, anh biết mình không thể đứng im. Anh lao ra ngoài, cố gắng tìm cách bảo vệ ngôi làng.
Một côn đồ với cây rìu lao về phía anh, Lâm Tường chỉ biết phản ứng theo bản năng. Nhờ những bài học võ thuật mà anh đã đọc trong sách, anh xoay sở tránh được những đòn tấn công và dùng một chiếc gậy để phản kháng. Cuộc chiến kéo dài, và cuối cùng Vương Hạo đánh bại nhóm côn đồ.
“Ngươi chiến đấu khá tốt,” Vương Hạo thừa nhận, mệt mỏi nhưng có vẻ hài lòng. “Nhưng thế giới này không dễ dàng. Ngươi cần học hỏi nhiều hơn.”
Lâm Tường gật đầu, nhìn xung quanh ngôi làng bị phá hủy. “Tôi… tôi muốn giúp. Tôi sẽ học hỏi và làm mọi thứ có thể để giúp đỡ.”
Bà Lưu mỉm cười. “Vậy thì chào mừng đến với thế giới mới, trẻ tuổi. Cùng nhau, chúng ta sẽ vượt qua mọi khó khăn.”
Lâm Tường nhìn vào mắt những người xung quanh, cảm thấy một cảm giác mới mẻ của quyết tâm và trách nhiệm. Cuộc phiêu lưu chỉ mới bắt đầu, và anh biết rằng mình sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách phía trước.
Hy vọng câu chuyện này đáp ứng yêu cầu của bạn! Nếu cần thêm chi tiết hoặc chỉnh sửa, cứ cho tôi biết nhé!