Thử Thách Của Long Vương - Chương 1
Chương 1: Lời Thách Đấu
Trời sập tối, ánh sáng từ những viên ngọc trai lấp lánh dưới đáy biển như những ngôi sao trên bầu trời đêm. Long Vương, vua của biển cả, tổ chức một bữa tiệc long trọng với sự hiện diện của các thần linh và sinh vật biển. Trong không khí rộn ràng của âm nhạc và tiếng cười, Tôn Ngộ Không, trên hành trình tìm kiếm tri thức, tình cờ đi qua địa phận của Long Vương.
Nhìn thấy ánh sáng từ bữa tiệc, Tôn Ngộ Không không thể cưỡng lại sự tò mò và quyết định tham dự. Anh xuất hiện ngay giữa trung tâm bữa tiệc, thu hút sự chú ý của tất cả các vị khách.
Long Vương, ngồi trên ngai vàng của những viên ngọc trai, nhìn thấy Tôn Ngộ Không và mỉm cười với vẻ kiêu hãnh.
“Chào mừng khách quý đến với bữa tiệc của ta!” Long Vương lên tiếng, giọng nói vang vọng khắp đại dương.
Tôn Ngộ Không, cảm nhận được sự chào đón nhưng cũng không quên sự kính trọng, đáp lại: “Ta là Tôn Ngộ Không, một kẻ du hành trên mặt đất và trong không gian. Ta đến đây vì sự quyến rũ của ánh sáng và âm thanh. Xin cho ta được tham dự bữa tiệc của ngài.”
Long Vương ánh mắt lấp lánh sự thích thú. “Ồ, một vị khách không mời mà đến. Ngươi có biết rằng ta không dễ dàng tiếp đón những kẻ lạ mặt không? Nhưng ta sẽ cho ngươi một cơ hội để chứng minh giá trị của mình.”
Tôn Ngộ Không, luôn tự hào về bản thân, liền hỏi: “Thử thách nào mà Long Vương muốn đặt ra cho ta?”
Long Vương đứng dậy khỏi ngai vàng, đôi mắt phát sáng như những viên ngọc trai. “Ngươi phải vượt qua ba thử thách. Thử thách đầu tiên là ‘Đường Hầm Của Màu Đen’. Ngươi phải đi qua một đường hầm tối tăm dưới đáy biển mà không bị lạc lối hoặc bị các sinh vật biển tấn công.”
Tôn Ngộ Không, không chút do dự, nói: “Được thôi! Ta sẽ chấp nhận thử thách. Nhưng nếu ta vượt qua tất cả ba thử thách, ta sẽ được tham dự bữa tiệc và nhận sự tôn trọng của ngài chứ?”
Long Vương gật đầu. “Đúng vậy. Nếu ngươi thành công, không chỉ bữa tiệc, mà ta cũng sẽ công nhận ngươi là một trong những anh hùng vĩ đại. Nhưng nếu ngươi thất bại, ngươi sẽ phải rời khỏi đây ngay lập tức mà không có cơ hội quay lại.”
Tôn Ngộ Không không ngần ngại, và sự quyết tâm trong mắt anh càng thêm rõ ràng. “Ta sẽ chứng minh cho ngài thấy sự dũng cảm và trí tuệ của mình. Xin cho ta được bắt đầu.”
Long Vương chỉ tay về phía đường hầm tối tăm, nơi ánh sáng không thể chiếu tới. “Hãy bắt đầu thử thách đầu tiên của ngươi. May mắn sẽ đứng về phía người dũng cảm.”
Tôn Ngộ Không bước về phía đường hầm, lòng tràn đầy tự tin và quyết tâm. Anh không biết điều gì đang chờ đợi phía trước, nhưng anh sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để chứng minh giá trị của mình.