Thử Thách Của Long Vương - Chương 2
Chương 2: Thử Thách Đầu Tiên – Đường Hầm Của Màu Đen
Long Vương đưa Tôn Ngộ Không đến một khu vực tối tăm dưới đáy biển, nơi chỉ có ánh sáng lờ mờ từ các viên đá quý phát ra. Tôn Ngộ Không nhìn thấy một đường hầm dài và hẹp, với các bức tường phủ đầy rêu xanh và các sinh vật biển kỳ quái bám vào.
Long Vương đứng bên lối vào của đường hầm, ánh mắt nghiêm nghị. “Đây là Đường Hầm Của Màu Đen. Ngươi phải đi qua đường hầm này mà không bị lạc lối hay bị các sinh vật biển tấn công. Nếu ngươi thành công, thử thách đầu tiên sẽ hoàn tất.”
Tôn Ngộ Không gật đầu, mắt anh chói sáng với sự quyết tâm. “Ta hiểu rồi. Đường hầm có vẻ đáng sợ, nhưng ta không sợ hãi.”
“Đừng để bị sự tối tăm làm choáng ngợp,” Long Vương cảnh báo, “Nơi này không chỉ đầy những cạm bẫy mà còn có những sinh vật bí ẩn. Nếu ngươi có thể vượt qua thử thách này, ta sẽ xem xét xem ngươi có xứng đáng với những thử thách tiếp theo hay không.”
Tôn Ngộ Không bước vào đường hầm, ánh sáng từ chiếc gậy của anh làm cho bầu không khí xung quanh sáng lên chút ít. Những tiếng động lạ lùng và tiếng động lạo xạo từ các sinh vật biển làm cho bầu không khí càng thêm căng thẳng.
“Yên tâm đi, ta có thể cảm nhận được sự hiện diện của những sinh vật này,” Tôn Ngộ Không thì thầm với chính mình, tay cầm gậy như một công cụ phòng vệ.
Khi anh tiến sâu vào trong, những tiếng động trở nên lớn hơn và liên tục hơn. Một con quái vật biển khổng lồ với mắt phát sáng và hàm răng sắc nhọn xuất hiện từ bóng tối, chặn đường đi của anh. Tôn Ngộ Không không hoảng sợ; thay vào đó, anh mỉm cười và nói: “Xem ra ta đã tìm thấy bài kiểm tra đầu tiên rồi!”
Con quái vật gầm gừ và lao về phía Tôn Ngộ Không. Anh nhanh chóng vận dụng kỹ năng và phép thuật của mình để tránh đòn tấn công, rồi vung chiếc gậy của mình với sự chính xác tuyệt vời. Sau một trận chiến kịch liệt, Tôn Ngộ Không đánh bại con quái vật và tiếp tục đi qua đường hầm.
Khi Tôn Ngộ Không đến gần lối ra, anh cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Đường hầm dường như dài hơn và căng thẳng hơn khi anh tiến về phía cuối. Cuối cùng, khi anh ra khỏi đường hầm, ánh sáng từ bên ngoài rọi vào, mang lại cảm giác nhẹ nhõm.
Long Vương đứng chờ ở lối ra, khuôn mặt thể hiện sự hài lòng. “Ngươi đã vượt qua thử thách đầu tiên một cách xuất sắc. Thử thách kế tiếp sẽ là một thử thách khác, khó khăn hơn nhiều.”
Tôn Ngộ Không, mồ hôi lấm tấm nhưng tinh thần không hề suy giảm, đáp lại: “Ta đã sẵn sàng cho thử thách tiếp theo. Cho ta biết điều gì đang chờ đợi ta.”
Long Vương mỉm cười bí ẩn. “Thử thách tiếp theo sẽ kiểm tra sự khôn ngoan của ngươi. Hãy chuẩn bị cho điều đó.”
Tôn Ngộ Không gật đầu, chuẩn bị tinh thần cho thử thách kế tiếp trong cuộc hành trình đầy nguy hiểm và bí ẩn này.