Thử Thách Trên Cầu Vồng - Chương 3
Chương 3: Thử Thách Thứ Ba – Sự Hy Sinh
Sau khi vượt qua thử thách thứ hai, Tôn Ngộ Không cảm thấy sức mạnh của mình đã suy giảm đáng kể, nhưng lòng quyết tâm của anh chưa bao giờ mạnh mẽ hơn. Anh bước lên cây cầu rực rỡ, nhưng không khí xung quanh trở nên ngột ngạt và căng thẳng.
Bất ngờ, hình ảnh thứ ba xuất hiện, một cảnh tượng đau thương mà anh không thể tưởng tượng nổi. Hình ảnh của một người yêu dấu mà anh đã mất hiện lên, đứng trước mặt anh, với ánh mắt buồn bã.
“Tôn Ngộ Không…,” cô gọi tên anh, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy nỗi buồn. “Ngươi có còn nhớ ta không?”
“Ngọc Tâm!” Tôn Ngộ Không kêu lên, cảm xúc dâng trào. “Tại sao lại là ngươi? Ta đã mất ngươi rồi!”
“Ta đã ra đi vì ngươi, vì những cuộc chiến mà ngươi đã tham gia,” cô đáp. “Nhưng giờ đây, ngươi phải chọn: sống mãi với nỗi đau này, hoặc buông bỏ để tiến bước.”
“Ta không thể sống mà không có ngươi!” anh thổn thức. “Ta đã làm tất cả để cứu ngươi!”
“Ngươi có thể sống với ký ức của ta, nhưng ngươi cũng phải tiếp tục cuộc sống của mình,” Ngọc Tâm nói. “Hãy nhớ rằng tình yêu của ta sẽ luôn bên ngươi, nhưng ngươi không thể để nó giam giữ ngươi.”
Tôn Ngộ Không cảm thấy trái tim mình như vỡ vụn. Anh phải đối mặt với nỗi đau sâu sắc nhất, nhưng anh cũng biết rằng để tiến về phía trước, anh phải chấp nhận sự mất mát này.
“Nhưng…,” anh lấp bấp, “làm sao ta có thể quên được ngươi?”
“Không phải quên, mà là tôn vinh ký ức của ta,” Ngọc Tâm nhẹ nhàng đáp. “Ngươi hãy sống thật mạnh mẽ, như cách mà ta đã yêu ngươi.”
Với lòng kiên quyết, Tôn Ngộ Không nhìn vào đôi mắt của Ngọc Tâm, cảm nhận được tình yêu và sự ủng hộ mà cô dành cho anh. “Ta sẽ không để nỗi đau này giam giữ ta nữa. Ta sẽ tôn vinh ký ức của ngươi trong trái tim mình, nhưng ta sẽ tiếp tục sống!”
Ngay lập tức, hình ảnh của Ngọc Tâm bắt đầu tan biến, và nỗi đau trong lòng anh cũng nhẹ bớt. Một cảm giác thanh thản tràn ngập trong tâm hồn anh.
“Tốt lắm, Tôn Ngộ Không,” giọng nói vang lên từ cây cầu. “Ngươi đã vượt qua thử thách thứ ba.”
“Ta sẽ không để nỗi đau nào giam giữ mình!” anh tuyên bố, lòng tràn đầy quyết tâm. “Ta sẽ sống để bảo vệ những người mà ta yêu quý!”
Bước qua thử thách cuối cùng, Tôn Ngộ Không cảm thấy sức mạnh mới bắt đầu dâng trào trong người. Anh biết rằng, mặc dù anh đã trải qua nhiều mất mát, nhưng tình yêu và ký ức sẽ luôn là động lực giúp anh tiến về phía trước.
Hy vọng bạn thích chương này! Nếu cần điều chỉnh hay bổ sung gì, hãy cho mình biết nhé!