Thương Nhân Ở La Mã Cổ Đại - Chương 1
Chương 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh
John thức dậy với cơn đau nhói ở đầu. Anh mở mắt, mơ hồ nhận ra mình đang nằm trên mặt đất cứng lạnh, cảm nhận được hương vị mặn mòi của đất cát và tiếng rì rầm xa lạ văng vẳng bên tai. Cố gắng ngồi dậy, anh lắc đầu, cố gắng xua tan cơn choáng váng, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến anh đứng hình.
Những tòa nhà lớn với cột đá cẩm thạch vươn cao, mái vòm tráng lệ và những con đường lát đá dẫn thẳng vào trung tâm thành phố đông đúc. Người dân mặc những bộ toga trắng hoặc chiton dài, đi lại giữa những gian hàng đầy màu sắc. Tiếng ồn ào của đám đông, tiếng gọi nhau vang vọng từ các quầy hàng, và cả mùi thức ăn nồng nàn tỏa ra từ những quán ăn đường phố làm cho khung cảnh thêm sống động. Không thể nào nhầm lẫn được: đây chính là La Mã cổ đại!
John bàng hoàng, trái tim anh đập thình thịch. “Mình đang mơ à?” anh tự hỏi, nhưng sự chân thực của cảnh vật khiến anh không thể phủ nhận điều đang diễn ra.
“Ông bạn, ông không sao chứ?” Một giọng nói trầm ấm vang lên bên cạnh. John quay lại, đối diện với một người đàn ông trung niên, khuôn mặt hiền lành, mặc một bộ chiton sẫm màu. Ông ta nhìn John với ánh mắt lo lắng.
“Ừm… Tôi ổn. Đây… là đâu vậy?” John lắp bắp hỏi, trong khi cố gắng định thần lại.
“Ông đang ở Rome, thành phố vĩ đại của đế chế La Mã,” người đàn ông trả lời với nụ cười nhẹ.
“Rome?” John lặp lại, không thể tin vào tai mình. “Không thể nào…”
Người đàn ông nhìn anh với vẻ mặt khó hiểu. “Ông từ đâu đến mà không biết đây là đâu?”
John cảm thấy lưỡng lự. Anh không biết phải trả lời sao, vì chính bản thân anh cũng không hiểu tại sao mình lại có mặt ở đây. “Tôi… đến từ một nơi rất xa,” cuối cùng anh nói, quyết định giữ bí mật về tình huống của mình.
“Vậy hẳn ông phải mệt mỏi sau chuyến đi dài. Ông có cần giúp đỡ gì không?” người đàn ông ngỏ lời.
John nhìn quanh, nhận ra mình không có ai quen biết, không có nơi nào để đi, và cũng chẳng có gì để bắt đầu lại. Nhưng bản năng của một doanh nhân dường như trỗi dậy trong anh. Đây là một cơ hội tuyệt vời, một cơ hội mà cả đời anh có lẽ chỉ có một lần.
“Ông có thể chỉ cho tôi nơi nào có thể nghỉ ngơi và tìm hiểu thêm về thành phố này không?” John hỏi.
Người đàn ông mỉm cười. “Tất nhiên rồi. Tôi là Marcellus, một thương nhân nhỏ ở đây. Nếu ông không phiền, ông có thể đến nhà tôi nghỉ ngơi tạm thời. Chúng ta có thể trò chuyện thêm về nơi ông đến.”
John mừng rỡ trước lòng hiếu khách của Marcellus. “Tôi là John, rất vui được gặp ông, Marcellus. Tôi rất cảm kích nếu được ông giúp đỡ.”
Marcellus dẫn John qua những con phố đông đúc của Rome. Họ đi qua các khu chợ sầm uất, nơi hàng hóa từ khắp các tỉnh của đế chế được bày bán. Từ gia vị quý giá của phương Đông đến các loại vải lụa mềm mại, và thậm chí cả những tác phẩm nghệ thuật tinh xảo từ Hy Lạp. Mọi thứ đều tràn ngập sức sống và thịnh vượng.
“Rome thực sự là một trung tâm thương mại lớn,” John thốt lên khi nhìn thấy sự nhộn nhịp của các giao dịch.
Marcellus gật đầu. “Đúng vậy. Ở đây, mọi thứ đều có giá trị, và mọi thứ đều có thể mua bán được, miễn là ông biết cách.”
John cảm nhận được một cơn kích thích dâng lên trong lòng. Anh từng nghĩ đến việc mở rộng thị trường sang các quốc gia khác, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội buôn bán ở một nơi như thế này. Ý tưởng về một đế chế thương mại lớn mạnh ngay tại Rome bắt đầu nhen nhóm trong đầu anh.
“Ông có muốn bắt đầu một công việc kinh doanh tại đây không, John?” Marcellus đột ngột hỏi, như thể đọc được suy nghĩ của John.
John ngạc nhiên trước câu hỏi đó. “Sao ông lại nghĩ vậy?”
“Ông có ánh mắt của một người có tham vọng. Hơn nữa, tôi có cảm giác ông không phải là người La Mã, nhưng ông lại tỏ ra rất quan tâm đến việc buôn bán ở đây.”
John cười nhẹ, không phủ nhận điều đó. “Có lẽ ông nói đúng. Tôi đã nghĩ đến việc đó.”
Marcellus gật đầu, vẻ mặt đăm chiêu. “Nếu ông thực sự nghiêm túc, tôi có thể giúp ông khởi đầu. Nhưng ông cần biết rằng đây không phải là nơi dễ dàng để sinh tồn. Rome là một thành phố vĩ đại, nhưng cũng rất khắc nghiệt.”
“Không có gì đáng giá lại đến dễ dàng, phải không?” John đáp lại, ánh mắt sáng lên với quyết tâm.
Marcellus cười lớn. “Đúng vậy! Tôi thích tinh thần của ông, John. Vậy thì, hãy bắt đầu từ đầu. Tôi sẽ giới thiệu ông với một số người bạn của tôi. Biết đâu họ sẽ trở thành những đối tác đầu tiên của ông.”
John cảm thấy trái tim mình đập mạnh hơn khi họ bước vào một khu phố yên tĩnh hơn, nơi các ngôi nhà được xây dựng san sát. Anh nhận ra rằng, dù tương lai có ra sao, anh đã sẵn sàng đón nhận thử thách và tận dụng cơ hội này để xây dựng một điều vĩ đại tại Rome, thành phố của những ước mơ và khát vọng.
Cuộc gặp gỡ định mệnh với Marcellus không chỉ là sự khởi đầu của một tình bạn, mà còn mở ra cánh cửa đến với một cuộc phiêu lưu thương mại đầy thách thức trong thế giới cổ đại, nơi John sẽ phải vận dụng toàn bộ tài năng và sự thông minh của mình để thành công.