Thương Nhân Ở Thời Kỳ Chola - Chương 1
Chương 1: Vụ Tai Nạn Bí Ẩn
Trên biển bão tố
Trời đã bắt đầu u ám khi David Morgan đứng trên boong tàu, tay cầm chặt dây để giữ thăng bằng. Cơn bão đang ập đến nhanh chóng, những cơn sóng khổng lồ dâng cao như núi. Tàu của David, “Horizon Star,” đang chao đảo dữ dội, những cột buồm kêu răng rắc dưới sức gió mạnh.
David: (ra lệnh) “Nhanh lên, các anh em! Chúng ta cần phải tăng cường dây buồm ngay lập tức! Không thể để chúng ta bị lật đâu!”
Thủy thủ 1: “Chúng tôi đang cố gắng hết sức, thưa ông, nhưng gió quá mạnh, dây buồm gần như không còn chịu nổi!”
David: “Chúng ta không còn nhiều thời gian! Nếu chúng ta không ổn định được tàu, chúng ta sẽ không sống sót qua cơn bão này!”
David nhìn quanh, thấy các thủy thủ đang vất vả chống chọi với sóng và gió. Đột nhiên, một cơn sóng khổng lồ đánh mạnh vào tàu, làm nó nghiêng sang một bên. Tàu bị lật nghiêng và David bị văng ra khỏi vị trí, bị va đập mạnh vào thành tàu. Mọi thứ xung quanh trở nên hỗn loạn.
David: (la lớn) “Giữ chặt, giữ chặt!”
Nhưng tiếng gió và tiếng sóng quá lớn, không ai có thể nghe thấy. David cảm thấy đầu óc quay cuồng, và rồi, mọi thứ trở nên mờ ảo. Anh mất ý thức khi tàu bị cuốn trôi và chìm xuống biển.
Tỉnh dậy ở bến cảng cổ đại
Khi David tỉnh dậy, anh thấy mình nằm trên một bãi cát lạ lùng. Đôi mắt anh từ từ mở ra, và ánh sáng mặt trời ấm áp chiếu xuống. Anh nhìn quanh và thấy mình không còn ở trong thế giới hiện đại nữa mà đang ở một bến cảng cổ đại.
David: (nhìn quanh, thì thầm) “Đây là đâu? Không thể nào…”
David đứng dậy, cảm thấy đau đớn nhưng cố gắng giữ bình tĩnh. Anh quan sát xung quanh: bến cảng đầy những con thuyền cổ, các thương nhân mặc trang phục truyền thống đang bận rộn với công việc của mình, và các ngôi nhà thấp nằm sát bờ biển.
Một người đàn ông cao lớn với làn da rám nắng và tóc đen rối bù, mặc bộ đồ truyền thống Ấn Độ, tiến đến gần David. Ông ta nhìn anh với vẻ nghi ngờ.
Raju: “Ngươi là ai? Tại sao lại nằm ở đây?”
David: (mệt mỏi) “Tôi… tôi không biết. Tôi là David Morgan, một doanh nhân từ thế giới hiện đại. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tôi đang tìm cách về lại tàu của mình.”
Raju: (nghi ngờ) “Thế giới hiện đại? Ngươi nói gì vậy? Ngươi đang ở thời kỳ Chola, tại bến cảng của thành phố Chola. Ngươi có lạc đường không?”
David cảm thấy hoang mang. Anh không nhận ra các chi tiết lịch sử xung quanh mình, nhưng rõ ràng, đây là một thế giới hoàn toàn khác.
David: “Tôi không biết nhiều về thời kỳ này. Tôi chỉ biết mình đã bị cuốn trôi trong một cơn bão và tỉnh dậy ở đây.”
Raju: (nhìn David với sự đồng cảm) “Có vẻ như ngươi đã gặp phải một sự cố nghiêm trọng. Hãy theo ta về nhà. Ta sẽ giúp ngươi tìm hiểu về nơi này và tìm cách giúp ngươi.”
David gật đầu, cảm ơn Raju và theo ông ta về phía một ngôi nhà gần bến cảng. Trong khi đi, David không thể ngừng suy nghĩ về cách anh có thể đã xuyên không đến một thời kỳ cổ đại, và làm thế nào để quay trở lại thế giới hiện đại.
Tại nhà của Raju
Nhà của Raju là một căn nhà nhỏ nhưng ấm cúng. Raju mời David ngồi xuống và chuẩn bị một bữa ăn đơn giản.
Raju: “Trong khi ngươi ăn, ta sẽ kể cho ngươi về thời kỳ này. Thời kỳ Chola là một thời kỳ phát triển mạnh mẽ của thương mại hàng hải và văn hóa. Chúng ta giao thương với nhiều quốc gia, từ Đông Nam Á đến các vùng biển xa.”
David: (nhìn quanh) “Cảm ơn Raju. Tôi sẽ rất biết ơn nếu bạn có thể giúp tôi hiểu thêm về thời kỳ này. Tôi cần phải tìm hiểu về cách mà thương mại hoạt động ở đây, và liệu có cách nào để trở về không.”
Raju: “Ta sẽ giúp ngươi. Nhưng trước tiên, hãy nghỉ ngơi và ăn uống để lấy lại sức khỏe. Chúng ta sẽ cùng nhau lên kế hoạch vào ngày mai.”
David cảm thấy nhẹ nhõm khi có người giúp đỡ, nhưng trong lòng anh vẫn lo lắng về việc mình đang ở đâu và làm thế nào để trở về thế giới hiện đại.
Chương này kết thúc với một cảm giác bất an nhưng cũng với sự hy vọng, khi David bắt đầu hành trình mới trong một thời kỳ xa lạ, nơi mà những thách thức và cơ hội mới đang chờ đợi anh.