Thương Nhân Ở Thời Kỳ Đế Chế Achaemenid - Chương 4
Chương 4: Bí mật của chiếc bình cổ
Những ngày sau khi bị nhóm người của Cyrus đe dọa, Minh Quang càng trở nên cẩn trọng hơn. Anh biết rằng mình không thể chỉ dựa vào sự may mắn và kỹ năng kinh doanh để tồn tại trong một thế giới đầy rẫy âm mưu và nguy hiểm như Đế chế Achaemenid. Để tồn tại và tìm cách trở về thế giới hiện đại, Minh Quang cần phải khám phá ra bí mật của chiếc bình cổ đã đưa anh đến đây.
Một buổi chiều, khi mặt trời đang dần lặn sau những dãy núi xa xa, Minh Quang quyết định đi đến một ngôi đền cổ nằm ngoài thành phố Susa, nơi mà anh nghe nói có những vị tu sĩ thông thạo những kiến thức cổ xưa và những bí ẩn huyền bí. Anh hy vọng rằng họ có thể giúp anh giải mã những điều kỳ lạ xoay quanh chiếc bình cổ.
Arash, mặc dù lo lắng cho sự an toàn của Minh Quang, nhưng cuối cùng cũng đồng ý để anh đi. “Ngươi phải hết sức cẩn thận, Minh Quang,” Arash dặn dò. “Ngôi đền đó có thể chứa đựng những thứ mà ngươi không thể lường trước được. Nhưng nếu đó là lựa chọn của ngươi, ta sẽ không ngăn cản.”
Minh Quang cảm ơn Arash và một mình lên đường. Ngôi đền nằm trên một ngọn đồi cao, bao quanh bởi những rừng cây rậm rạp. Con đường dẫn đến đó gập ghềnh và đầy đá sỏi, nhưng Minh Quang quyết tâm đi đến tận cùng để tìm kiếm câu trả lời.
Khi anh đến gần ngôi đền, không khí trở nên lạnh lẽo và âm u. Ngôi đền cổ kính với những bức tường phủ đầy rêu phong, những cánh cửa gỗ lớn đã phai màu theo năm tháng. Minh Quang cảm nhận được một sự huyền bí bao trùm lên toàn bộ nơi này.
Anh bước vào trong ngôi đền, không khí trở nên nặng nề hơn. Những bức tượng đá của các vị thần Ba Tư đứng im lặng xung quanh, đôi mắt như dõi theo từng bước chân của anh. Cuối cùng, Minh Quang dừng lại trước một gian phòng lớn, nơi một vị tu sĩ già đang ngồi trên chiếc thảm cũ kỹ, xung quanh là những cuộn sách cổ và hương trầm đang cháy nghi ngút.
“Ngươi là ai? Và ngươi đến đây vì mục đích gì?” vị tu sĩ già hỏi, giọng nói chậm rãi nhưng đầy uy lực.
“Tôi là Minh Quang,” anh đáp, giọng nói hơi run vì cảm giác lo sợ trước sự tĩnh lặng và uy nghi của nơi này. “Tôi đến từ một nơi rất xa và đã vô tình bị cuốn vào đây qua một chiếc bình cổ. Tôi cần biết về bí mật của chiếc bình đó và liệu có cách nào để tôi trở về hay không.”
Vị tu sĩ già lặng im một lúc, đôi mắt sáng rực dù đã mờ đi vì tuổi tác. “Chiếc bình cổ?” Ông nhắc lại, giọng nói có vẻ trầm ngâm. “Mang nó lại đây cho ta xem.”
Minh Quang cẩn thận lấy chiếc bình từ trong túi áo ra, đôi tay anh hơi run khi đặt nó trước mặt vị tu sĩ. Ông ta nhìn chằm chằm vào chiếc bình, đôi mắt trở nên sắc bén hơn. Sau một lúc, ông chạm nhẹ vào các họa tiết trên bình, miệng lẩm bẩm những câu thần chú bằng một thứ tiếng mà Minh Quang không hiểu.
“Đây không phải là một chiếc bình bình thường,” vị tu sĩ già nói, ánh mắt ông như thấu suốt mọi thứ. “Nó chứa đựng một sức mạnh cổ xưa, sức mạnh của thời gian và không gian. Người chế tạo ra nó đã sử dụng ma thuật hắc ám để tạo ra cánh cửa dẫn đến các thế giới khác nhau. Và ngươi đã vô tình mở ra cánh cửa đó.”
Minh Quang nuốt khan, cảm giác sợ hãi càng tăng lên. “Vậy có cách nào để tôi trở về không?”
Vị tu sĩ già ngước lên, ánh mắt ông đầy nghiêm trọng. “Trở về là một điều không dễ dàng, Minh Quang. Mỗi lần sử dụng, chiếc bình sẽ mất đi một phần sức mạnh, và không ai biết được liệu nó còn đủ mạnh để đưa ngươi trở lại hay không. Hơn nữa, để sử dụng chiếc bình lần nữa, ngươi phải biết rõ cách thức và phải trả giá đắt.”
“Trả giá đắt?” Minh Quang hỏi, lo lắng.
“Đúng vậy,” vị tu sĩ đáp. “Mỗi lần sử dụng, một phần linh hồn của ngươi sẽ bị giam giữ trong chiếc bình. Và nếu ngươi không cẩn thận, ngươi có thể sẽ mãi mãi bị giam cầm trong đó, không thể trở về hay đi đến bất kỳ nơi nào khác.”
Minh Quang lặng người đi. Anh đã hiểu rằng việc trở về thế giới hiện đại không hề đơn giản như anh nghĩ. Nhưng anh cũng không thể chấp nhận việc ở lại nơi này mãi mãi.
“Ngài có thể chỉ cho tôi cách sử dụng nó không?” Minh Quang hỏi, giọng nói đầy quyết tâm.
Vị tu sĩ già nhìn Minh Quang một lúc lâu, dường như đang cân nhắc điều gì đó. Cuối cùng, ông nói: “Được. Nhưng ngươi phải hứa rằng, nếu ngươi thất bại, ngươi sẽ không để chiếc bình này rơi vào tay kẻ xấu. Nếu cần, ngươi phải hủy nó đi.”
Minh Quang gật đầu, lòng tràn đầy quyết tâm. “Tôi hứa.”
Vị tu sĩ bắt đầu chỉ dẫn cho Minh Quang cách thức sử dụng chiếc bình, những câu thần chú cần thiết và nghi lễ cần thực hiện. Minh Quang chăm chú lắng nghe và ghi nhớ từng chi tiết, biết rằng đây có thể là cơ hội duy nhất để anh trở về.
Sau khi nghe xong, Minh Quang cảm thấy một nỗi lo lắng và sợ hãi. Nhưng anh cũng biết rằng mình không có lựa chọn nào khác. Anh cảm ơn vị tu sĩ già và rời khỏi ngôi đền, mang theo chiếc bình cổ cùng với bí mật của nó.
Khi anh trở về thành phố Susa, trời đã tối hẳn. Minh Quang biết rằng từ nay trở đi, cuộc sống của anh sẽ không còn như trước nữa. Anh phải đối mặt với những thử thách lớn hơn bao giờ hết, không chỉ là việc bảo vệ mình trước Cyrus và những kẻ thù khác, mà còn là việc làm sao để sử dụng chiếc bình một cách an toàn và tìm đường trở về thế giới của mình.
Minh Quang nắm chặt chiếc bình trong tay, ánh mắt anh sáng lên với sự quyết tâm. “Mình sẽ trở về,” anh tự nhủ. “Bằng mọi giá.”