Thương Nhân Ở Thời Kỳ Đế Chế Achaemenid - Chương 5
Chương 5: Thâm nhập cung điện
Sau khi trở về từ ngôi đền cổ, Minh Quang cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Những lời dạy của vị tu sĩ già không ngừng vang vọng trong tâm trí anh. Chiếc bình cổ giờ đây không còn là một món đồ đơn thuần, mà trở thành chìa khóa cho hy vọng duy nhất để anh trở về thời đại của mình. Tuy nhiên, để làm được điều đó, anh phải đối mặt với một nhiệm vụ nguy hiểm: thâm nhập vào cung điện của Vua Darius I để tìm bảo vật có thể kích hoạt chiếc bình.
Trong những ngày tiếp theo, Minh Quang dành nhiều thời gian để chuẩn bị cho kế hoạch thâm nhập. Anh hiểu rằng đây là một nhiệm vụ đầy rủi ro, nhưng anh không còn lựa chọn nào khác. Anh cần phải làm điều này, không chỉ để trở về, mà còn để bảo vệ chiếc bình khỏi rơi vào tay kẻ xấu.
Arash, người đã luôn sát cánh cùng Minh Quang, cảm nhận được sự lo lắng của anh. Một buổi chiều, khi cả hai đang ngồi trong cửa hàng, Arash chợt hỏi: “Minh Quang, ngươi có chuyện gì giấu ta phải không? Ta thấy ngươi dạo này luôn suy nghĩ sâu xa, không giống ngươi thường ngày.”
Minh Quang nhìn Arash, suy nghĩ một lúc lâu trước khi quyết định nói ra sự thật. “Arash, ta đã tìm ra cách để trở về thời đại của mình, nhưng để làm được điều đó, ta cần một bảo vật đang được cất giữ trong cung điện của Vua Darius I. Và ta cần thâm nhập vào đó.”
Arash im lặng lắng nghe, đôi mắt ông trầm ngâm. “Ngươi biết việc này nguy hiểm thế nào không? Cung điện của Vua Darius I không phải là nơi ai cũng có thể ra vào. Nếu bị phát hiện, ngươi sẽ không chỉ mất mạng mà còn liên lụy đến tất cả những người liên quan.”
“Ta biết,” Minh Quang đáp, giọng nói đầy quyết tâm. “Nhưng ta không còn lựa chọn nào khác. Nếu không làm điều này, ta sẽ không bao giờ có thể trở về. Ta cần ngươi giúp ta, Arash.”
Arash thở dài, rồi đặt tay lên vai Minh Quang. “Ngươi đã cứu ta và cửa hàng này khỏi sự sụp đổ. Ta không thể bỏ rơi ngươi trong lúc khó khăn. Nhưng ngươi phải hứa với ta một điều.”
“Điều gì?” Minh Quang hỏi.
“Ngươi phải trở về an toàn,” Arash nói, ánh mắt đầy kiên định. “Ta sẽ giúp ngươi, nhưng ngươi phải hứa với ta rằng ngươi sẽ làm mọi cách để sống sót.”
Minh Quang gật đầu, cảm thấy lòng mình ấm áp trước sự quan tâm của Arash. “Ta hứa.”
Kế hoạch được vạch ra tỉ mỉ. Arash có mối liên hệ với một số người làm việc trong cung điện, và qua đó, ông tìm cách đưa Minh Quang vào trong dưới danh nghĩa một thương nhân giao hàng cho hoàng gia. Arash biết rõ những lối đi bí mật, những nơi mà lính canh ít khi tuần tra, và ông hướng dẫn Minh Quang từng chi tiết một cách cẩn thận.
Đêm trước khi thực hiện kế hoạch, Minh Quang nằm trằn trọc, suy nghĩ về những gì sắp tới. Anh biết rằng chỉ một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến anh mất mạng, nhưng anh không thể từ bỏ. Hình ảnh của gia đình, của cuộc sống hiện đại liên tục hiện lên trong đầu, tiếp thêm cho anh sức mạnh và quyết tâm.
Ngày hôm sau, Minh Quang cải trang thành một người hầu, theo đoàn thương nhân của Arash tiến vào cung điện. Anh cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng tim đập thình thịch khi bước qua cổng chính, nơi mà lính canh kiểm tra từng người một cách kỹ lưỡng. Với sự giúp đỡ của Arash, Minh Quang vượt qua được mà không gặp trở ngại nào.
Bên trong cung điện, khung cảnh xa hoa tráng lệ khiến Minh Quang choáng ngợp. Những bức tường được chạm khắc tinh xảo, trang trí bằng vàng và đá quý lấp lánh. Hành lang dài uốn lượn dẫn đến những căn phòng lớn, nơi các vị quan lại và quý tộc tụ tập. Minh Quang theo sát những người hầu khác, mắt đảo quanh để tìm đường đi đến khu vực cất giữ bảo vật.
Khi đến gần khu vực bảo vật, Minh Quang dần tách khỏi đoàn người. Anh biết đây là phần nguy hiểm nhất của kế hoạch. Với mỗi bước đi, anh cảm nhận được áp lực đang đè nặng lên mình. Sau khi chắc chắn rằng không có ai chú ý, Minh Quang nhanh chóng lẻn vào một hành lang nhỏ, dẫn đến căn phòng bí mật nơi bảo vật được cất giữ.
Căn phòng tối om, chỉ có một ngọn đèn dầu nhỏ lơ lửng trên trần. Minh Quang nhanh chóng tiến đến chiếc rương lớn đặt giữa phòng. Đúng như lời vị tu sĩ già đã nói, chiếc rương này chứa đựng bảo vật mà anh cần để kích hoạt chiếc bình. Anh mở nắp rương và thấy bên trong là một chiếc hộp bằng vàng, được chạm khắc hoa văn tinh xảo.
Ngay khi anh chạm vào chiếc hộp, một cảm giác lạ lùng lan tỏa khắp cơ thể. Minh Quang biết rằng đây chính là thứ anh cần. Tuy nhiên, đúng lúc đó, anh nghe thấy tiếng động nhẹ bên ngoài. Một nhóm lính canh đang tiến lại gần.
Minh Quang nhanh chóng lấy chiếc hộp và giấu nó trong áo choàng của mình. Anh phải rời khỏi đây ngay lập tức, trước khi bị phát hiện. Tim đập thình thịch, Minh Quang nhẹ nhàng bước ngược lại theo lối cũ. Tuy nhiên, khi gần đến cửa, một bóng người bất ngờ xuất hiện trước mặt anh.
“Ngươi là ai? Ngươi đang làm gì ở đây?” giọng nói của một lính canh vang lên, đầy nghi ngờ.
Minh Quang cố gắng giữ bình tĩnh. “Tôi chỉ là người hầu, được sai đến để kiểm tra các ngọn đèn dầu,” anh nói, hy vọng lời nói dối của mình có thể đánh lừa lính canh.
Tuy nhiên, lính canh nhìn chằm chằm vào Minh Quang, mắt hắn dần chuyển từ nghi ngờ sang tức giận. “Ngươi nói dối! Ngươi không thuộc về nơi này!” hắn hét lên, tay rút kiếm ra.
Không còn thời gian để suy nghĩ, Minh Quang nhanh chóng quay người bỏ chạy. Tiếng bước chân của lính canh đuổi theo sát sau. Minh Quang cố gắng lẩn vào những hành lang hẹp, lợi dụng kiến thức về cung điện mà Arash đã chỉ dạy để tìm đường thoát thân.
Sau một cuộc rượt đuổi căng thẳng, Minh Quang cuối cùng cũng tìm thấy một lối ra dẫn đến khu vườn bên ngoài cung điện. Anh nhảy qua bức tường đá thấp, lăn mình xuống bãi cỏ, cố gắng không gây ra tiếng động. Lính canh phía sau vẫn còn lùng sục, nhưng không tìm thấy anh.
Minh Quang nằm yên một lúc, thở dốc, cảm giác hồi hộp và sợ hãi dần tan biến. Anh đã thành công, anh đã lấy được bảo vật và thoát khỏi cung điện. Nhưng anh biết rằng đây chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của mình. Còn nhiều nguy hiểm đang chờ đợi phía trước, và anh phải chuẩn bị tinh thần để đối mặt với chúng.
Khi trở về chỗ của Arash, Minh Quang giấu kỹ chiếc hộp vàng, chờ đợi thời điểm thích hợp để sử dụng nó cùng chiếc bình cổ. Trước mắt, anh cần phải giữ bí mật về những gì đã làm và tìm cách để hoàn tất nghi lễ mà vị tu sĩ già đã chỉ dạy. Nhưng một điều chắc chắn là Minh Quang sẽ không lùi bước, cho dù thử thách có khó khăn đến đâu. Anh đã quyết định: anh sẽ trở về thế giới của mình, hoặc chết trong nỗ lực đó.