Thương Nhân Ở Thời Kỳ Đế quốc Carolingian - Chương 2
Chương 2: Những bước chân đầu tiên
Sau khi giúp Elsbeth hoàn thành việc giao vải, John cảm thấy mình đã có cơ hội để tìm hiểu thêm về thế giới mới này. Elsbeth dẫn anh đến một ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô thị trấn, nơi cô sống với gia đình. Trong ngôi nhà đơn giản nhưng ấm cúng, John được mời ngồi xuống và thưởng thức một bữa ăn nhẹ.
Elsbeth: “Ngươi có thể nghỉ ngơi ở đây một đêm. Ngày mai, ta sẽ đưa ngươi đến gặp một số người có thể giúp ngươi hiểu rõ hơn về thế giới này.”
John: “Cảm ơn cô rất nhiều. Tôi thực sự không biết mình sẽ làm gì nếu không có sự giúp đỡ của cô.”
Sau bữa ăn, Elsbeth dẫn John đến một căn phòng nhỏ với một chiếc giường đơn giản. John nằm xuống, nhưng không thể ngủ được. Anh quay cuồng với những suy nghĩ về cách anh có thể quay trở lại thời hiện đại và làm thế nào để tồn tại trong thời kỳ này.
Sáng hôm sau, Elsbeth đưa John đến một tòa nhà lớn hơn, nơi có một số người đang bận rộn với các công việc khác nhau. Đây là nơi tập trung nhiều thương nhân và thợ thủ công của thị trấn. Elsbeth giới thiệu John với một người đàn ông có tên là Harold, người đứng đầu một nhóm thương nhân.
Elsbeth: “Harold, đây là John, người đã lạc đến đây từ một nơi xa. Tôi nghĩ ông có thể giúp đỡ anh ấy.”
Harold (nhướng mày): “Một người lạ mặt, eh? Hãy cho tôi biết ngươi đến từ đâu và tại sao ngươi cần sự giúp đỡ.”
John (hơi lúng túng): “Tôi đến từ một thời đại khác. Tôi không biết nhiều về nơi này, nhưng tôi muốn tìm hiểu và tìm cách giúp đỡ.”
Harold (cười nhạt): “Một người từ thời đại khác? Nghe có vẻ như câu chuyện cổ tích. Nhưng nếu ngươi muốn giúp đỡ, có vài việc có thể làm.”
Harold dẫn John đến một khu vực chế tạo đồ gốm và đồ trang sức, nơi những người thợ đang làm việc. John chăm chú quan sát cách họ làm việc, từ việc tạo hình đến trang trí các sản phẩm. Anh cảm thấy thú vị với sự khéo léo và công sức mà họ bỏ ra.
John: “Các bạn có thường xuyên xuất khẩu hàng hóa này không?”
Thợ gốm (nhìn John với sự nghi ngờ): “Có, chúng tôi bán cho các thị trấn và làng xung quanh. Thương mại trong vùng này chủ yếu dựa vào các tuyến đường bộ.”
John nhận thấy rằng việc giao thương còn rất cơ bản và thiếu tính hệ thống. Anh quyết định tìm hiểu thêm về các tuyến đường và cách mà hàng hóa được vận chuyển từ nơi này đến nơi khác.
Harold: “Ngươi có thể giúp đỡ bằng cách làm việc với chúng tôi để tổ chức các tuyến đường và cải thiện hệ thống vận chuyển. Chúng tôi cũng cần người có khả năng nghiên cứu các thị trường khác và mở rộng thương mại.”
John: “Tôi rất vui được giúp đỡ. Tôi có nhiều kinh nghiệm về quản lý và tổ chức thương mại từ thời hiện đại, và tôi nghĩ mình có thể áp dụng nó vào đây.”
Harold gật đầu và cho John một số tài liệu và bản đồ sơ sài về các tuyến đường giao thương trong Đế quốc Carolingian. John bắt đầu nghiên cứu các thông tin này và lập kế hoạch để cải thiện hệ thống giao thương.
John (ngẫm nghĩ): “Có lẽ nếu tôi có thể giúp cải thiện hệ thống này, tôi sẽ tạo ra sự khác biệt lớn và có thể tìm cách quay trở lại thời đại của mình.”
Trong khi làm việc, John dần quen thuộc với môi trường xung quanh và hiểu thêm về các vấn đề thương mại của thời kỳ này. Anh gặp gỡ nhiều thương nhân và thợ thủ công, học hỏi từ họ về nhu cầu và xu hướng của thị trường.
Cuối ngày, John và Elsbeth quay trở lại ngôi nhà nhỏ. Elsbeth nhìn John với sự quan tâm.
Elsbeth: “Ngươi đã làm việc chăm chỉ ngày hôm nay. Ta rất vui vì ngươi đã tìm thấy điều mình muốn làm.”
John: “Cảm ơn cô, Elsbeth. Tôi cảm thấy mình đang bắt đầu hiểu rõ hơn về nơi này. Tôi hy vọng rằng những gì tôi đang làm có thể giúp ích cho cộng đồng này.”
Elsbeth mỉm cười và họ cùng nhau thưởng thức một bữa tối đơn giản. John cảm thấy ngày càng tự tin hơn về việc mình có thể góp phần vào sự phát triển của thương mại trong thời kỳ Đế quốc Carolingian. Những bước chân đầu tiên của anh trong thế giới mới này đã mở ra cơ hội mới và những thách thức cần phải đối mặt.