Thương Nhân Ở Thời Kỳ Nguyên Triều - Chương 6
Chương 6: Những mối nguy tiềm ẩn
Thời gian trôi qua, Lâm Khang tiếp tục mở rộng hoạt động kinh doanh của mình. Với sự thành công trong lĩnh vực gia vị, gốm sứ, và trà, anh đã trở thành một trong những thương nhân quyền lực nhất trong thành Khai Bình. Tuy nhiên, thành công của anh không chỉ mang lại lợi nhuận mà còn thu hút sự chú ý và ghen ghét từ những kẻ thù tiềm ẩn.
Triệu Thịnh, dù đã bị đẩy lùi trong những cuộc đối đầu trước, vẫn không từ bỏ âm mưu phá hoại Lâm Khang. Hắn ta bắt đầu hợp tác với một số thương nhân khác, những kẻ cũng bị ảnh hưởng bởi sự trỗi dậy của Lâm Khang. Họ lập kế hoạch hãm hại anh bằng mọi cách có thể, từ việc phá hoại kinh doanh đến việc làm nhục danh dự của anh trước các quan chức trong thành.
Một buổi sáng, khi Lâm Khang đang bận rộn tại cửa hàng, Vương Hữu bước vào với vẻ mặt lo lắng.
“Lâm Khang, ta có chuyện gấp muốn báo cho ngươi,” Vương Hữu nói, giọng đầy căng thẳng.
“Chuyện gì vậy, ông Vương?” Lâm Khang hỏi, cảm nhận được điều không lành.
“Ta vừa nhận được tin từ một nguồn tin cậy rằng Triệu Thịnh đã âm thầm mua chuộc một số quan chức trong thành. Họ đang lên kế hoạch để đổ tội cho ngươi về việc buôn lậu và trốn thuế. Nếu kế hoạch này thành công, ngươi sẽ không chỉ mất hết tài sản mà còn có thể bị bắt giam.”
Lâm Khang nghe xong, lòng tràn ngập lo lắng. Dù đã dự đoán rằng Triệu Thịnh sẽ không dễ dàng bỏ qua, nhưng anh không ngờ hắn ta lại đi xa đến vậy.
“Tôi phải làm gì đây?” Lâm Khang hỏi, giọng điệu bình tĩnh nhưng không giấu được sự lo âu.
“Trước tiên, ngươi cần phải giữ bình tĩnh,” Vương Hữu đáp. “Ta đã chuẩn bị một kế hoạch để đối phó. Ngươi cần phải tìm cách chứng minh sự trong sạch của mình trước khi những kẻ đó hành động. Chúng ta cần tìm ra bằng chứng về sự liên quan của Triệu Thịnh trong âm mưu này.”
Lâm Khang gật đầu. Anh biết rằng nếu muốn thoát khỏi tình thế nguy hiểm này, anh phải nhanh chóng hành động và không được để lộ sự lo lắng. Anh quyết định bắt đầu từ việc thăm dò thông tin từ những người mà anh đã tin tưởng và xây dựng mối quan hệ từ trước.
Một buổi chiều, Lâm Khang gặp một trong những người bạn thân thiết, Lưu Khải, người từng là quan lại trong triều nhưng đã rút lui về sống ẩn dật tại Khai Bình. Lưu Khải, người từng là cố vấn của Lâm Khang trong nhiều quyết định kinh doanh, có một mạng lưới quan hệ rộng rãi và nắm giữ nhiều thông tin bí mật.
“Khải huynh, ta cần sự giúp đỡ của huynh,” Lâm Khang nói, không giấu được sự nghiêm trọng trong giọng nói.
Lưu Khải nhíu mày, nhận thấy sự lo lắng trong lời nói của bạn mình. “Chuyện gì đã xảy ra, Lâm huynh?”
Lâm Khang kể lại tất cả những gì Vương Hữu đã thông báo cho anh, cùng với nỗi lo sợ rằng Triệu Thịnh sẽ thành công trong việc hãm hại mình. Lưu Khải ngồi lắng nghe, trầm tư suy nghĩ một lúc lâu trước khi lên tiếng.
“Lâm huynh, huynh đã đúng khi đến tìm ta. Việc này rất nghiêm trọng. Nếu Triệu Thịnh đã mua chuộc được quan chức, thì chúng ta cần phải có bằng chứng cụ thể để lật ngược tình thế. Ta sẽ sử dụng những mối quan hệ của mình để thăm dò và thu thập thông tin. Trong lúc đó, huynh phải rất cẩn trọng, tránh để lộ bất kỳ dấu hiệu nào khiến họ nghi ngờ.”
Lâm Khang gật đầu đồng ý. Anh biết rằng thời gian không còn nhiều, và bất kỳ sai lầm nào cũng có thể dẫn đến thảm họa. Anh quay trở về, tiếp tục công việc hàng ngày với vẻ ngoài bình thường, nhưng bên trong anh không ngừng lên kế hoạch để bảo vệ bản thân và đế chế thương mại mà anh đã dày công xây dựng.
Trong những ngày tiếp theo, Lưu Khải liên tục cung cấp cho Lâm Khang những thông tin quan trọng về các quan chức có liên quan đến âm mưu của Triệu Thịnh. Với mỗi thông tin thu thập được, Lâm Khang dần dần phác thảo một bức tranh rõ ràng hơn về những kẻ đứng sau âm mưu này. Nhưng anh cũng nhận ra rằng việc thu thập bằng chứng không hề dễ dàng, bởi những kẻ đứng sau đều là những người có quyền lực và khôn ngoan.
Một buổi tối, khi Lâm Khang đang ngồi một mình trong phòng, suy nghĩ về bước tiếp theo, cửa phòng bỗng nhiên mở ra. Vương Hữu bước vào với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Lâm Khang, ta có tin mới,” ông nói, giọng trầm. “Ta đã biết được Triệu Thịnh sẽ tổ chức một buổi gặp gỡ với những quan chức mà hắn đã mua chuộc để bàn về kế hoạch hãm hại ngươi. Buổi gặp sẽ diễn ra vào đêm mai tại một quán trà kín đáo ở phía nam thành.”
“Chúng ta phải làm gì?” Lâm Khang hỏi, mắt lóe lên sự quyết tâm.
“Chúng ta sẽ sử dụng buổi gặp này để thu thập bằng chứng,” Vương Hữu đáp. “Ngươi phải tìm cách đột nhập vào quán trà và ghi lại toàn bộ cuộc trò chuyện. Nếu chúng ta có được bằng chứng này, ngươi có thể lật ngược tình thế.”
“Nhưng làm thế nào để vào đó mà không bị phát hiện?” Lâm Khang thắc mắc.
“Ta đã có người trong nội bộ của quán trà. Họ sẽ giúp ngươi lẻn vào mà không bị ai để ý,” Vương Hữu nói. “Nhưng ngươi phải hết sức cẩn trọng. Nếu bị phát hiện, ngươi sẽ không có cơ hội thứ hai.”
Lâm Khang biết rằng đây là cơ hội duy nhất để anh cứu vãn tình hình. Anh đồng ý với kế hoạch và bắt đầu chuẩn bị cho nhiệm vụ nguy hiểm này.
Đêm hôm sau, dưới ánh trăng mờ ảo, Lâm Khang cùng với một người hầu trung thành của Vương Hữu tiến đến quán trà. Người hầu dẫn anh qua những con hẻm tối tăm, tránh xa ánh mắt của người qua đường và lính canh. Khi đến gần quán trà, người hầu ra hiệu cho anh dừng lại.
“Ngài Lâm, ta đã sắp xếp để ngài vào qua cửa sau,” người hầu thì thầm. “Khi vào trong, ngài sẽ thấy một gian phòng nhỏ ở cuối hành lang. Đó là nơi buổi gặp sẽ diễn ra. Ngài hãy cẩn thận và nhớ, không được để ai phát hiện.”
Lâm Khang gật đầu, rồi nhẹ nhàng bước qua cửa sau của quán trà. Anh di chuyển một cách lặng lẽ, như một cái bóng trong đêm. Khi đến gần gian phòng cuối hành lang, anh nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong. Anh cẩn thận lách người qua khe cửa nhỏ để nhìn vào bên trong.
Trong phòng, Triệu Thịnh đang ngồi cùng với ba quan chức cấp cao, tất cả đều đang bàn bạc một cách nghiêm túc. Lâm Khang căng tai lắng nghe, từng lời nói của họ như khắc sâu vào tâm trí anh.
“Lâm Khang phải bị hạ bệ,” Triệu Thịnh nói, giọng đầy thù hận. “Hắn đã gây ra quá nhiều rắc rối cho chúng ta. Nếu kế hoạch này thành công, không chỉ hắn mà cả đế chế của hắn cũng sẽ sụp đổ.”
Một trong những quan chức gật đầu. “Chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng. Khi có lệnh, chúng ta sẽ lục soát các kho hàng của hắn và tìm ra ‘bằng chứng’ buôn lậu. Sau đó, chúng ta sẽ báo cáo lên quan trên để buộc tội hắn.”
Lâm Khang cảm thấy tim mình đập thình thịch. Đây chính là bằng chứng mà anh cần. Anh biết rằng chỉ cần rút lui an toàn và mang được thông tin này về, anh sẽ có thể lật ngược tình thế.
Sau khi ghi nhớ toàn bộ cuộc trò chuyện, Lâm Khang từ từ lùi lại và nhanh chóng rời khỏi quán trà. Anh biết rằng cuộc chiến này vẫn còn nhiều thử thách, nhưng với bằng chứng trong tay, anh đã sẵn sàng đối đầu với Triệu Thịnh và những kẻ thù khác.
Khi trở về nhà, Lâm Khang gặp Vương Hữu và Lưu Khải để bàn bạc bước tiếp theo. Họ quyết định sẽ sử dụng bằng chứng này để gặp trực tiếp quan trên, người nổi tiếng là công bằng và không bị mua chuộc. Bằng cách này, họ sẽ đưa toàn bộ âm mưu của Triệu Thịnh ra ánh sáng, đồng thời bảo vệ được đế chế thương mại mà Lâm Khang đã dày công xây dựng.
Trong đêm tối, khi những kẻ thù của anh đang ngủ say với kế hoạch độc ác, Lâm Khang, Vương Hữu, và Lưu Khải đã sẵn sàng cho một trận chiến lớn hơn bao giờ hết. Họ biết rằng con đường phía trước sẽ đầy gian nan, nhưng với sự quyết tâm và chiến lược đúng đắn, họ tin rằng công lý sẽ chiến thắng.