Thương Nhân Thời Kỳ Heian - Chương 1
Chương 1: Sự Trở Lại Bất Ngờ
Nhân vật chính, Kazuki, là một doanh nhân thành đạt trong ngành mỹ phẩm hiện đại. Một ngày nọ, khi đang tham dự một buổi triển lãm lớn tại Tokyo, anh đột nhiên bị cuốn vào một cơn lốc xoáy kỳ lạ. Trước khi kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, Kazuki cảm thấy cơ thể mình như bị xé toạc và rồi… tất cả tối sầm lại.
Khi tỉnh dậy, Kazuki thấy mình nằm trên một nền đất cứng. Xung quanh là những tiếng chim hót líu lo và hương thơm của hoa anh đào phảng phất trong không khí. Anh từ từ ngồi dậy, đôi mắt mở to trước khung cảnh trước mặt.
“Đây là đâu?” Kazuki tự hỏi, ánh mắt lướt qua những cây anh đào nở rộ dọc theo con đường lát đá.
Kazuki đứng dậy, chân bước đi trong vô thức. Anh nhận ra rằng trang phục mình đang mặc đã thay đổi hoàn toàn. Bộ vest hiện đại đã biến mất, thay vào đó là một bộ kimono đơn giản nhưng tinh tế. Bối rối và hoang mang, anh bắt đầu bước dọc con đường, lòng đầy lo lắng về nơi mình đang ở.
Đột nhiên, Kazuki nghe thấy tiếng người nói chuyện ở phía trước. Anh nhanh chóng bước lại gần và thấy một nhóm người, đều mặc trang phục cổ xưa, đang tụ tập trước một ngôi đền. Họ trò chuyện với nhau bằng một thứ tiếng Nhật cổ kính, nhưng Kazuki vẫn có thể hiểu được.
“Mùa xuân năm nay thật đẹp,” một người đàn ông lớn tuổi nói. “Hoa anh đào nở rộ khắp nơi.”
“Đúng vậy, và lễ hội sắp tới sẽ rất đông đúc,” một phụ nữ trẻ mỉm cười đáp lại.
Kazuki ngỡ ngàng khi nhận ra rằng những gì anh đang chứng kiến không phải là một buổi diễn xuất cổ trang mà là thực tế. Anh đang ở Nhật Bản, nhưng không phải thời hiện đại. Mọi thứ từ trang phục, cách nói chuyện, và phong cảnh đều gợi nhớ đến thời kỳ Heian mà anh đã từng nghiên cứu qua sách vở.
“Không thể nào…” Kazuki thầm nghĩ, trái tim đập mạnh. “Mình đã xuyên không về quá khứ sao?”
Anh đứng đó, giữa khung cảnh thơ mộng của Kyoto thời Heian, cảm thấy như mọi thứ đều xa lạ mà cũng rất đỗi quen thuộc. Để tồn tại trong thế giới này, Kazuki biết rằng anh phải học cách thích nghi nhanh chóng.
Kazuki quyết định bắt đầu bằng việc khám phá thủ đô Kyoto, nơi anh đang ở. Con đường dẫn anh qua những cánh cổng gỗ đỏ cao lớn, với những tòa nhà uy nghi của quý tộc nằm ẩn mình trong những khu vườn xinh đẹp. Hoa anh đào rơi nhẹ nhàng trên vai anh, và tiếng nhạc nhẹ nhàng từ xa vọng lại.
Khi đi ngang qua một cửa hàng nhỏ bên đường, Kazuki dừng lại. Ông chủ quán, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt hiền từ, nhìn thấy anh và mỉm cười.
“Chào quý khách, ngài có muốn thử một chút trà không?” ông ta hỏi, đôi mắt hiền hậu nhìn Kazuki.
Kazuki cúi chào theo đúng lễ nghi mà anh nhớ từ những ngày nghiên cứu văn hóa Nhật Bản. “Cảm ơn ông, tôi sẽ thử một ít.”
Ông chủ quán nhanh nhẹn pha trà, và chỉ sau vài phút, một chén trà nóng hổi đã được đặt trước mặt Kazuki. Anh nhấp một ngụm, hương vị thanh nhẹ của trà lan tỏa trong miệng, mang lại cho anh một cảm giác yên bình lạ thường giữa hoàn cảnh khó hiểu này.
“Kinh thành Kyoto thật tuyệt đẹp,” Kazuki nói, cố gắng bắt chuyện. “Tôi đến đây lần đầu và chưa biết gì về nơi này.”
Ông chủ quán cười lớn, “Ngài là người ngoài kinh thành à? Đúng là Kyoto đẹp thật, nhất là vào mùa xuân. Nhưng cũng có nhiều điều cần phải cẩn trọng, đặc biệt là trong thời gian lễ hội sắp tới.”
“Điều gì cần cẩn trọng vậy?” Kazuki hỏi, lòng đầy tò mò.
“Chà, ngài là người mới nên có lẽ không biết,” ông chủ quán thì thầm. “Có nhiều kẻ gian trà trộn trong các lễ hội để lừa gạt những người không cẩn thận. Nhưng ngài cứ yên tâm, nếu cẩn thận thì sẽ không có gì đáng lo.”
Kazuki cảm ơn ông chủ quán, lòng thầm nghĩ về những thách thức mà mình sẽ phải đối mặt trong thời gian tới. Anh rời quán trà, tiếp tục cuộc hành trình khám phá Kyoto với tâm trạng vừa hào hứng vừa lo âu.
Những cánh hoa anh đào vẫn nhẹ nhàng rơi, mang theo những bí mật của thời kỳ Heian mà Kazuki sắp khám phá. Cuộc sống mới này, dù xa lạ, cũng mang đến cho anh một cơ hội đặc biệt để bắt đầu một điều gì đó mới mẻ, ngay cả khi anh không biết trước điều gì đang chờ đợi phía trước.