Thương Nhân Trên Con Đường Tơ Lụa - Chương 6
Chương 6: Sự phản bội
Sau khi thiết lập được mối quan hệ với Đỗ Viên Ngoại và nhận được sự bảo trợ từ ông, đoàn xe của Lâm Quân và Triệu Công tiếp tục hành trình với một tinh thần hưng phấn. Họ biết rằng sự hỗ trợ của triều đình sẽ giúp họ dễ dàng vượt qua những trở ngại tiếp theo trên Con đường tơ lụa. Tuy nhiên, sự bình yên này không kéo dài lâu khi họ sớm phải đối mặt với một âm mưu phản bội từ những người không ngờ đến.
Một tuần sau khi rời khỏi thị trấn, đoàn xe tiến vào một vùng đất đồi núi hiểm trở. Đây là con đường ngắn nhất để đến được miền Nam, nơi mà Lâm Quân và Triệu Công hy vọng sẽ tìm thấy nguồn cung cấp lụa tốt hơn. Đoàn xe đi chậm lại khi đường đi trở nên gồ ghề và khó khăn hơn. Mặc dù vậy, tinh thần của mọi người vẫn rất cao.
Vào một buổi chiều, khi mặt trời bắt đầu lặn xuống phía sau những dãy núi, đoàn xe dừng lại nghỉ chân bên một con suối nhỏ. Mọi người bắt đầu chuẩn bị bữa tối và dựng trại để qua đêm. Lâm Quân ngồi bên cạnh Triệu Công, hai người bàn bạc về kế hoạch cho ngày mai.
“Bây giờ mọi thứ đang diễn ra theo đúng kế hoạch,” Triệu Công nói, giọng đầy hài lòng. “Nếu mọi chuyện thuận lợi, chúng ta sẽ đến được điểm đến trong vòng ba ngày nữa.”
“Đúng vậy,” Lâm Quân đáp lại. “Nhưng chúng ta không được chủ quan. Vùng đất này khá hiểm trở và có thể có nhiều nguy cơ tiềm ẩn.”
Triệu Công gật đầu đồng tình. “Anh nói đúng. Chúng ta sẽ cần tăng cường cảnh giác.”
Đêm đó, khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ, một bóng đen lặng lẽ di chuyển giữa các xe ngựa. Đó là Tôn Phúc, một trong những người làm lâu năm của Triệu Công. Gương mặt hắn đầy lo lắng và mồ hôi rịn ra trên trán khi hắn lén lút đi về phía một chiếc xe chở hàng đặc biệt.
Tôn Phúc biết rõ những gì mình sắp làm là tội lỗi, nhưng hắn đã bị dồn vào đường cùng. Trước khi rời khỏi thị trấn, hắn đã bị một thương nhân khác, kẻ mà hắn từng có thù oán, đe dọa và ép buộc phải phản bội Lâm Quân và Triệu Công. Hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc làm theo.
Hắn nhẹ nhàng mở một chiếc rương lớn chứa đầy vải lụa quý và rải một loại bột màu trắng vào bên trong. Đó là loại thuốc độc mà hắn được cung cấp để làm hỏng toàn bộ số hàng hóa. Kế hoạch của kẻ thù là phá hoại chuyến hàng này, làm mất uy tín của Lâm Quân và Triệu Công trước triều đình và các đối tác thương mại.
Sau khi hoàn thành việc làm của mình, Tôn Phúc lặng lẽ rút lui, nhưng hắn không biết rằng mọi hành động của mình đã bị một đôi mắt trong bóng tối theo dõi.
Sáng hôm sau, đoàn xe tiếp tục hành trình. Không ai nhận ra điều gì bất thường, ngoại trừ Lâm Quân. Tối hôm trước, anh đã thấy Tôn Phúc có những biểu hiện lạ lùng và quyết định theo dõi hắn. Những gì anh chứng kiến khiến anh nghi ngờ rằng có kẻ phản bội trong đoàn xe.
“Lâm Quân, anh có vẻ lo lắng,” Triệu Công nhận xét khi thấy Lâm Quân có vẻ trầm tư hơn thường lệ.
“Ông có biết Tôn Phúc không?” Lâm Quân hỏi, cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
“Tôn Phúc? Hắn đã làm việc cho tôi nhiều năm rồi, tại sao anh lại hỏi vậy?” Triệu Công ngạc nhiên.
“Tối qua, tôi thấy hắn có những hành động lén lút,” Lâm Quân nói, kể lại những gì mình đã thấy. “Tôi không muốn làm ông lo lắng, nhưng tôi nghĩ chúng ta cần kiểm tra kỹ lưỡng hàng hóa của mình.”
Triệu Công nghe xong, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng. “Nếu điều anh nói là đúng, chúng ta đang đối mặt với một mối đe dọa nghiêm trọng. Hãy cho kiểm tra tất cả các kiện hàng ngay lập tức.”
Lâm Quân gật đầu, và cả hai nhanh chóng ra lệnh cho mọi người dừng lại để kiểm tra. Khi họ mở chiếc rương chứa đầy vải lụa, một mùi hôi hám thoảng ra, và bột trắng từ bên trong rơi ra. Triệu Công cầm lấy một ít bột và ngửi thử, rồi nhìn Lâm Quân với ánh mắt kinh hoàng.
“Đây là thuốc độc!” Triệu Công thốt lên. “Hắn đã hủy hoại toàn bộ số hàng hóa quý giá này!”
Lâm Quân cảm thấy một làn sóng giận dữ và lo lắng tràn ngập trong lòng. “Chúng ta phải đối mặt với sự thật. Có kẻ phản bội trong đoàn xe. Và kẻ đó chính là Tôn Phúc.”
Lập tức, Lâm Quân và Triệu Công ra lệnh bắt giữ Tôn Phúc. Khi bị dẫn đến trước mặt hai người, Tôn Phúc mặt mày tái mét, toàn thân run rẩy.
“Tại sao ngươi làm vậy?” Triệu Công gằn giọng hỏi, ánh mắt sắc bén như dao.
Tôn Phúc cúi đầu, giọng khản đặc. “Tôi không có lựa chọn nào khác… Nếu tôi không làm theo lệnh của chúng, chúng sẽ giết cả gia đình tôi…”
Lâm Quân nhìn hắn, lòng đầy phẫn nộ nhưng cũng hiểu được nỗi sợ hãi của người đàn ông này. “Ai đã ép ngươi làm chuyện này? Họ là ai?”
“Đó là thương nhân Lý Mạc, hắn đã ép buộc tôi. Hắn muốn phá hoại các ngài… để chiếm lấy thị trường,” Tôn Phúc thú nhận, giọng đầy tuyệt vọng.
Triệu Công nghiến răng, bàn tay nắm chặt lại. “Lý Mạc… Ta biết hắn là kẻ tham lam, nhưng không ngờ hắn lại dám làm đến mức này.”
“Chúng ta phải đối phó với Lý Mạc,” Lâm Quân nói, đôi mắt lóe lên với quyết tâm. “Nhưng trước hết, chúng ta phải bảo vệ đoàn xe và đảm bảo rằng không còn ai trong chúng ta có thể bị lợi dụng.”
Sau khi xử lý sự phản bội của Tôn Phúc, Lâm Quân và Triệu Công quyết định thay đổi lộ trình để tránh những cuộc tấn công tiềm ẩn từ Lý Mạc. Họ biết rằng đây không chỉ là cuộc chiến về hàng hóa, mà còn là cuộc chiến về lòng trung thành và sự tin tưởng.
Chương 6 kết thúc với hình ảnh Lâm Quân và Triệu Công đứng bên cạnh đoàn xe, chuẩn bị đối phó với một kẻ thù nguy hiểm và đầy mưu mô. Dù đã phải đối mặt với sự phản bội, họ vẫn quyết tâm tiếp tục hành trình và bảo vệ công việc kinh doanh của mình trên Con đường tơ lụa. Thử thách vẫn chưa kết thúc, và cả hai đều biết rằng con đường phía trước còn nhiều nguy hiểm đang chờ đợi.