Thương nhân trong thời kỳ Trung Quốc thời Đông Hán - Chương 3
Chương 3: Thử Thách Từ Quan Lại
Sự thay đổi nhanh chóng trong nền kinh tế Lạc Dương đã thu hút sự chú ý từ các quan chức địa phương. Khi Liu Wei và các thương nhân áp dụng các kỹ thuật tài chính mới, một buổi họp chính thức được tổ chức để thảo luận về sự phát triển này. Liu Wei, với lòng nhiệt huyết, quyết định tham gia.
Tại đại sảnh, những quan chức diện áo bào trang trọng ngồi phía trên, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía những thương nhân. Liu Wei đứng giữa đám đông, cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí.
“Chúng ta không thể để những thương nhân vô danh làm loạn nền kinh tế!” Một quan chức lớn tuổi lên tiếng. “Họ không hiểu luật pháp và quy định của chúng ta!”
“Chúng tôi chỉ muốn cải thiện tình hình thương mại,” Liu Wei kiên quyết nói. “Các phương pháp mới sẽ mang lại lợi ích cho cả cộng đồng.”
Một quan chức khác, có vẻ trẻ tuổi nhưng đầy quyền lực, đặt tay lên bàn. “Và ai sẽ đảm bảo rằng những kỹ thuật tài chính này không gây rối cho xã hội? Chúng ta không thể mạo hiểm.”
“Thưa ngài,” Liu Wei đáp, giọng điềm tĩnh, “chúng tôi có thể bắt đầu bằng những thỏa thuận nhỏ. Nếu không thành công, tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm.”
Trong không khí căng thẳng, một tiếng cười khẽ vang lên từ góc phòng. Liu Feng quay lại và thấy một người đàn ông lạ mặt đứng đó, ánh mắt đầy chế nhạo.
“Chẳng lẽ một thương nhân như mày dám thử thách những quy tắc đã được thiết lập? Đừng mơ mộng!” người đàn ông nói, khiến Liu Wei cảm thấy khó chịu.
“Tôi không mơ mộng. Tôi chỉ muốn giúp thành phố của chúng ta phát triển,” Liu Wei trả lời, ánh mắt sắc bén.
Sau buổi họp, Liu Wei và Liu Feng rời khỏi đại sảnh, trong lòng đầy băn khoăn. “Cậu nghĩ họ sẽ đồng ý cho chúng ta tiếp tục không?” Liu Feng hỏi, vẻ lo lắng.
“Tôi không biết,” Liu Wei thở dài. “Nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc. Chúng ta phải chứng minh rằng những gì chúng ta đang làm là đúng.”
Ngày hôm sau, Liu Wei quyết định tổ chức một hội chợ thương mại lớn hơn nữa. Anh mời các thương nhân khắp nơi đến tham gia, và anh cũng mời cả các quan chức địa phương.
“Tôi muốn chứng minh cho họ thấy rằng những kỹ thuật tài chính này không chỉ an toàn mà còn mang lại lợi ích,” Liu Wei nói với Liu Feng.
“Nhưng nếu họ không đồng ý? Chúng ta sẽ gặp rắc rối,” Liu Feng lo lắng.
“Nếu không thử, ta sẽ không biết được. Hãy tin tưởng vào bản thân và vào những gì mình đã học,” Liu Wei động viên.
Ngày hội chợ diễn ra, và không khí trong thành phố trở nên sôi động. Liu Wei cùng các thương nhân chuẩn bị cho sự kiện này rất kỹ lưỡng. Anh đặt những biển hiệu lớn và các bàn giao dịch, tạo điều kiện cho mọi người tham gia.
Khi những quan chức đến, họ cảm thấy ngạc nhiên trước sự quy mô của hội chợ. Liu Wei bước lên bục phát biểu, nhìn vào đám đông.
“Chào mừng tất cả các bạn! Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau trải nghiệm sự phong phú của thương mại. Tôi xin giới thiệu đến mọi người các kỹ thuật tài chính mới mà chúng tôi đã áp dụng!” Liu Wei nói, giọng vang lên tự tin.
Những thương nhân bắt đầu trưng bày hàng hóa của mình, và mọi người xung quanh đều tỏ ra thích thú. Họ giao dịch, thử nghiệm những kỹ thuật mới mà Liu Wei đã giới thiệu. Một vài người đã sử dụng hệ thống tín dụng, và tất cả đều rất hào hứng với những gì họ đang thấy.
Khi Liu Wei nhìn thấy mọi người hào hứng tham gia, lòng anh dâng trào hy vọng. “Đây là bước tiến đầu tiên,” anh nói với Liu Feng. “Nếu họ thấy được lợi ích, họ sẽ chấp nhận.”
Nhưng không lâu sau, khi hội chợ đang diễn ra sôi động, người đàn ông lạ mặt mà Liu Wei đã gặp trong cuộc họp trước đó tiến lại gần. Hắn ta đứng bên cạnh một nhóm quan chức, vẻ mặt đầy mỉa mai.
“Thật không thể tin nổi! Một thương nhân như mày lại dám thuyết phục người khác về những kỹ thuật mà chính mày cũng không hiểu hết,” hắn ta cười nhạo.
“Ngươi có muốn thử không?” Liu Wei thách thức, lòng đầy quyết tâm. “Tôi không chỉ nói suông. Tôi muốn chứng minh cho tất cả thấy.”
Người đàn ông nhìn Liu Wei một cách khinh thường. “Tốt thôi! Nhưng nếu mày thất bại, mày sẽ phải gánh chịu hậu quả.”
“Được!” Liu Wei trả lời, không chút do dự. “Tôi sẵn sàng chấp nhận mọi thử thách.”
Cuộc giao dịch tiếp theo giữa Liu Wei và một thương nhân khác diễn ra, và Liu Wei đã sử dụng tất cả những gì mình đã học. Anh không chỉ áp dụng kỹ thuật tài chính mà còn cố gắng xây dựng lòng tin với đối tác.
Khi mọi người chứng kiến những giao dịch thành công, tiếng vỗ tay vang lên. Họ bắt đầu nhận ra giá trị của những kỹ thuật tài chính mà Liu Wei mang lại.
Người đàn ông lạ mặt thấy sự thành công này và không thể giấu nổi sự khó chịu. “Nhưng điều này không có nghĩa là mày sẽ không gặp rắc rối. Mày nên cẩn thận!” hắn ta gầm ghè rồi rời khỏi.
Liu Wei không quan tâm. Anh biết rằng bước tiến này đã tạo ra một động lực mới cho cả cộng đồng thương mại.
“Chúng ta đang đi đúng hướng,” Liu Wei nói với Liu Feng, lòng tự hào và hy vọng dâng trào. “Tôi tin rằng chúng ta có thể thay đổi mọi thứ.”
Hội chợ tiếp tục diễn ra thành công, và Liu Wei đã chứng minh rằng những kỹ thuật tài chính mà anh mang lại không chỉ là một ước mơ, mà là một hiện thực có thể xây dựng tương lai tươi sáng cho Lạc Dương.
Hy vọng bạn thích chương này! Nếu cần điều chỉnh hay thêm chi tiết, hãy cho tôi biết nhé!