Thương nhân và con đường đến Ấn Độ - Chương 1
Chương 1: Khởi đầu Hành Trình
Đêm đó, những đám mây xám xịt che kín bầu trời, tạo ra một bầu không khí u ám và nặng nề ở Lisbon. Trong một góc nhỏ của một cửa hàng sách cũ, Marcus, một thương nhân trẻ người Bồ Đào Nha, đang chăm chú lật từng trang sách. Ánh nến lung linh hắt bóng lên những trang giấy vàng ố, ánh sáng tạo ra những hình ảnh mờ ảo, như những giấc mơ chưa thành hình.
“Cậu đang tìm gì trong đống sách cũ này vậy?” một giọng nói cất lên từ phía sau.
Marcus quay lại và thấy một người phụ nữ trung niên, mái tóc bạc phơ, đang nhìn anh với ánh mắt tò mò.
“Tôi chỉ đang tìm hiểu về những cuộc phiêu lưu của Vasco da Gama,” Marcus đáp, ánh mắt của anh vẫn dán chặt vào cuốn sách.
Người phụ nữ khẽ cười, “Thời gian của ông ấy đã qua, nhưng những câu chuyện vẫn sống mãi. Tại sao cậu không tự mình trải nghiệm?”
“Trải nghiệm?” Marcus hỏi, lòng tràn đầy hoài nghi. “Mọi người nói rằng hành trình đó đầy rủi ro và không có gì đảm bảo thành công.”
“Thành công không phải lúc nào cũng đến từ sự an toàn,” bà ta nói, ánh mắt đầy sự khuyến khích. “Cậu cần phải tin vào vận mệnh của mình.”
Marcus gật đầu, nhưng tâm trí anh vẫn lo lắng. Khi rời khỏi cửa hàng, những trang sách trong tay anh trở nên nặng nề. Trong những giấc mơ, hình ảnh của Ấn Độ, những phiên chợ nhộn nhịp và những dòng sông chảy xiết, hiện lên rực rỡ. Anh cảm thấy một sức hút mạnh mẽ từ nơi xa xôi đó.
Sáng hôm sau, Marcus quyết định tham gia vào một cuộc hành trình. Anh đến gặp các thủy thủ tại bến cảng, nơi những chiếc tàu lớn đang chuẩn bị rời khỏi.
“Cậu có muốn tham gia chuyến đi đến Ấn Độ không?” một người đàn ông vạm vỡ hỏi, đôi mắt đen láy lấp lánh dưới ánh mặt trời.
“Chuyến đi đó nguy hiểm lắm,” một thủy thủ khác cảnh báo. “Cướp biển và bão tố là những điều thường gặp.”
“Nhưng nếu chúng ta thành công, thì sẽ có một tương lai tươi sáng!” Marcus trả lời, quyết tâm hiện rõ trong giọng nói của anh.
“Chúng tôi cần người có kinh nghiệm,” người đàn ông vạm vỡ nói. “Cậu có kinh nghiệm gì không?”
“Tôi đã buôn bán với nhiều nước ở Châu Âu,” Marcus tự tin nói. “Tôi có thể giúp quản lý hàng hóa và tài chính.”
“Được thôi,” người đàn ông đồng ý. “Tên tôi là Antonio. Chúng ta sẽ khởi hành vào sáng mai.”
Khi ánh sáng mặt trời đầu tiên ló dạng, Marcus đứng bên bờ biển, nhìn chiếc tàu lớn đang neo đậu. Những cơn sóng vỗ về tạo ra âm thanh như một khúc nhạc khải hoàn. Anh cảm thấy hồi hộp, nhưng cũng đầy hy vọng.
“Marcus!” Antonio gọi, tiếng gọi vang vọng trong không gian. “Lên tàu đi!”
Marcus nhanh chóng lên tàu, nơi đã có nhiều thủy thủ đang chuẩn bị cho chuyến đi. Họ chào hỏi nhau bằng những nụ cười và cái bắt tay mạnh mẽ.
“Đừng để cậu ta lừa mình, Antonio,” một thủy thủ trẻ tên là Miguel nói. “Cậu ta có vẻ như chưa bao giờ ra khơi.”
“Cậu ấy sẽ ổn thôi,” Antonio trấn an. “Mọi người đều có lần đầu tiên.”
Khi tàu rời bến, Marcus cảm thấy như mình đang rời xa cả thế giới cũ. Họ vượt qua những làn sóng, và Marcus nhận thấy rằng biển cả rộng lớn và bất tận, nhưng nó cũng đẹp và đầy mê hoặc.
Vài ngày sau, khi tàu đã đi xa, mọi thứ bắt đầu trở nên khó khăn. Cơn bão bất ngờ ập đến, gió giật mạnh khiến con tàu chao đảo. Marcus và các thủy thủ phải làm việc cùng nhau để giữ cho con tàu không bị lật.
“Marcus, giúp tôi giữ dây cáp này!” Antonio gào lên giữa tiếng gió rít.
Marcus nắm chặt dây cáp, cố gắng giữ thăng bằng. “Tôi đang làm đây!” anh hò hét, cơ thể bị quật mạnh nhưng vẫn không từ bỏ.
“Chúng ta phải điều chỉnh hướng đi!” Miguel kêu lên, vừa cố gắng điều khiển bánh lái trong cơn bão.
Khi cơn bão qua đi, mọi người thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù có nhiều thiệt hại, nhưng họ đã sống sót.
“Cảm ơn cậu, Marcus,” Antonio nói, nhìn anh với ánh mắt biết ơn. “Cậu đã chứng tỏ bản thân mình.”
“Chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi,” Marcus trả lời, trái tim anh tràn đầy tự hào. “Còn nhiều thử thách ở phía trước.”
Buổi tối, khi bầu trời đã trong xanh trở lại, nhóm thủy thủ ngồi quanh đống lửa, chia sẻ những câu chuyện. Marcus cảm thấy mình đã trở thành một phần của họ.
“Cậu đã từng nghĩ đến việc trở thành một thuyền trưởng không?” Miguel hỏi, nụ cười tỏa sáng trên khuôn mặt.
“Chưa bao giờ,” Marcus thừa nhận. “Nhưng tôi đã học được nhiều điều trong chuyến đi này.”
“Chúng ta sẽ cùng nhau khám phá Ấn Độ,” Antonio nói. “Cậu sẽ thấy những điều chưa bao giờ tưởng tượng được.”
“Và chúng ta sẽ mở ra những con đường thương mại mới,” Marcus nói, quyết tâm trong giọng nói. “Tôi tin rằng đây chính là vận mệnh của tôi.”
Dưới ánh trăng sáng, những giấc mơ lớn lao bắt đầu hình thành trong lòng Marcus, và anh biết rằng cuộc hành trình chỉ mới bắt đầu.