Thương nhân và con đường đến Ấn Độ - Chương 2
Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Bí Ẩn
Sáng hôm sau, khi ánh sáng mặt trời vừa len lỏi qua những đám mây, Marcus đã thức dậy với tâm trạng háo hức. Tàu đã rời xa bờ biển châu Âu, và những ngày tháng phiêu lưu đang chờ đợi phía trước. Anh bước ra boong tàu, hít một hơi thật sâu, cảm nhận mùi biển cả tươi mới.
“Mọi người đã sẵn sàng chưa?” Miguel hỏi, nụ cười trên môi khiến không khí trở nên vui vẻ hơn. “Chúng ta sẽ phải tăng tốc để đến Ấn Độ nhanh nhất có thể.”
Antonio đứng bên cạnh, chỉ vào một bản đồ trải trên bàn. “Chúng ta sẽ đi qua đây, nhưng cần cẩn thận với các cơn bão và cướp biển.”
“Chúng ta sẽ đến nơi an toàn,” Marcus nói, mặc dù lòng anh vẫn đầy lo lắng. Anh không chỉ là một thương nhân, mà giờ đây còn là một phần của đội ngũ này, cùng chia sẻ trách nhiệm.
Sau vài ngày lênh đênh trên biển, đội thuyền đã bắt đầu cảm nhận được sự chờ đợi của Ấn Độ. Một buổi chiều, khi bầu trời rực rỡ với ánh nắng vàng, một điều bất ngờ xảy ra. Một ánh sáng kỳ lạ xuất hiện từ phía xa, lấp lánh trên mặt nước.
“Cái gì đó đang đến gần,” Antonio nói, ánh mắt chăm chú. “Tôi không nhớ có bất kỳ hòn đảo nào ở đây.”
Cả đoàn thủy thủ tập trung lại, mỗi người đều có cảm giác hồi hộp. Một chiếc thuyền nhỏ từ từ xuất hiện, với một người phụ nữ đứng ở mũi thuyền, mái tóc dài bay trong gió.
“Đó là ai?” Marcus hỏi, cảm giác như tim mình đập nhanh hơn.
Người phụ nữ trèo lên tàu, dáng vẻ kiêu hãnh nhưng cũng đầy bí ẩn. Cô mặc một bộ trang phục rực rỡ, với những họa tiết tinh xảo.
“Tôi là Alia,” cô giới thiệu, giọng nói nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ. “Tôi đến từ một hòn đảo gần đây. Tôi có thông tin quan trọng cho các bạn.”
“Thông tin gì?” Antonio hỏi, vẻ mặt nghi ngờ. “Tại sao chúng tôi lại phải tin tưởng cô?”
“Bởi vì tôi đã thấy những gì đang chờ đợi các bạn ở Ấn Độ,” Alia trả lời, đôi mắt cô lấp lánh như những vì sao. “Có những cơ hội lớn, nhưng cũng có những mối nguy hiểm không thể tưởng tượng được.”
Marcus tiến lại gần, cảm thấy sự kêu gọi từ người phụ nữ này. “Cô có thể nói rõ hơn không?”
Alia gật đầu, “Có một nhóm cướp biển đang hoạt động gần đây, chúng đang rình rập những chiếc tàu thương mại. Nếu các bạn không cẩn thận, sẽ không còn cơ hội đến Ấn Độ.”
“Chúng tôi có thể làm gì để phòng ngừa?” Marcus hỏi, lòng đầy lo âu nhưng cũng tràn đầy quyết tâm.
Alia nhìn anh, một nụ cười nhẹ xuất hiện trên môi. “Tôi có thể giúp các bạn, nhưng trước tiên, các bạn cần tin tưởng tôi.”
“Cô sẽ tham gia cùng chúng tôi?” Antonio hỏi, vẫn không tin tưởng hoàn toàn.
“Đúng vậy,” Alia đáp. “Tôi sẽ hướng dẫn các bạn qua vùng biển này, và tôi biết cách để tránh những cạm bẫy.”
Marcus và Antonio cùng nhau bàn bạc về quyết định này. Cuối cùng, họ đồng ý cho Alia tham gia vào đoàn. “Cô sẽ là một phần của đội,” Antonio nói, quyết định rõ ràng. “Chúng ta cần tất cả những gì có thể có.”
Alia cười, ánh mắt cô sáng lên. “Cảm ơn các bạn. Tôi sẽ không làm các bạn thất vọng.”
Trong những ngày tiếp theo, Alia trở thành một phần quan trọng trong đoàn. Cô chia sẻ kiến thức về biển cả, về những cơn bão và cách thức đối phó với cướp biển. Marcus cảm thấy mình học hỏi được rất nhiều từ cô.
“Cô biết nhiều về biển,” Marcus nhận xét một buổi tối, khi cả nhóm quây quần bên đống lửa. “Cô đã từng đi biển lâu chưa?”
“Tôi lớn lên bên bờ biển,” Alia nói, ánh mắt xa xăm. “Biển không chỉ là một phần của cuộc sống tôi, mà còn là một phần của linh hồn tôi.”
“Vậy cô có muốn trở thành một thương nhân không?” Miguel hỏi, hào hứng.
Alia bật cười. “Tôi không phải là một thương nhân. Tôi là một người hướng dẫn, một người đi tìm sự thật. Những gì tôi tìm kiếm không phải là vàng bạc, mà là kiến thức và tự do.”
Marcus cảm nhận được sức mạnh và niềm đam mê trong lời nói của Alia. Anh cảm thấy như mình đã tìm thấy một người bạn đồng hành, một người có thể cùng chia sẻ những ước mơ và khát vọng.
“Cô nghĩ chúng ta có thể thành công trong chuyến hành trình này không?” Marcus hỏi, ánh mắt đầy hy vọng.
“Chúng ta sẽ thành công nếu chúng ta cùng nhau,” Alia đáp, nhìn thẳng vào mắt anh. “Và nếu chúng ta tin vào vận mệnh của mình.”
Với sự dẫn dắt của Alia, đoàn thủy thủ tiếp tục hành trình. Họ vượt qua những làn sóng lớn, nhưng tinh thần của họ ngày càng mạnh mẽ. Những ngày tháng trôi qua, Marcus cảm thấy không chỉ là một thương nhân, mà còn là một phần của một câu chuyện lớn hơn, một cuộc hành trình không chỉ đến Ấn Độ, mà còn đến bản thân mình.
Và như vậy, hành trình của họ không chỉ là một chuyến đi thương mại, mà còn là một cuộc khám phá đầy bí ẩn, nơi mà những mối quan hệ và những giấc mơ sẽ được định hình, nơi mà vận mệnh đang chờ đợi ở phía trước.