Thương nhân và con đường đến Ấn Độ - Chương 4
Chương 4: Xuyên Thời Gian
Ngày hôm sau, sau cơn bão, bầu trời trở lại trong xanh, và bầu không khí trên tàu tràn ngập hy vọng. Marcus và các thủy thủ đang cố gắng sửa chữa những thiệt hại do bão gây ra. Mặc dù mọi người đều mệt mỏi, nhưng họ đều tỏa ra một sức sống mới.
“Mọi người hãy cố gắng lên,” Antonio nói, chỉ tay vào một vài vết nứt trên boong tàu. “Chúng ta cần phải sửa chữa nhanh chóng để có thể tiếp tục hành trình.”
Alia đi lại giữa các thủy thủ, động viên họ và cung cấp kiến thức. Marcus theo chân cô, học hỏi từng chút một về cách giữ cho tàu luôn an toàn.
“Cô có biết nhiều về biển cả không?” Marcus hỏi khi cả hai đứng bên mạn tàu.
“Tôi đã dành cả đời mình để nghiên cứu và khám phá,” Alia đáp, đôi mắt lấp lánh. “Biển không chỉ là nước, mà còn là lịch sử và những bí mật mà nó giữ.”
Bỗng nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua, và Marcus cảm thấy một sự rung chuyển kỳ lạ. Anh đứng vững, nhưng khi nhìn ra biển, mọi thứ bỗng nhiên bắt đầu biến đổi. Mặt nước trở nên mờ ảo, như thể thời gian đang xoay vòng.
“Marcus!” Alia gọi to. “Cậu thấy gì không?”
Marcus không thể trả lời. Anh cảm thấy chóng mặt, và bỗng dưng, mọi thứ xung quanh trở nên tối sầm. Khi ánh sáng trở lại, anh nhận ra mình không còn ở trên tàu nữa.
Marcus mở mắt ra và thấy mình đang đứng trên một bãi biển lạ lẫm. Những ngọn sóng vỗ về bờ, nhưng bờ biển không giống như bất kỳ nơi nào anh từng thấy. Cát vàng rực rỡ, và những cây cọ cao vươn mình về phía bầu trời xanh biếc.
“Đây… là đâu?” Marcus tự hỏi, cảm thấy bối rối.
“Chào mừng đến với Ấn Độ,” một giọng nói quen thuộc cất lên. Marcus quay lại và thấy Alia đứng đó, nhưng lần này cô mặc trang phục truyền thống của Ấn Độ, với những họa tiết đầy màu sắc.
“Cô cũng ở đây sao?” Marcus hỏi, bối rối. “Tại sao chúng ta lại ở đây?”
“Tôi đã nói với cậu rằng cuộc hành trình này không đơn giản,” Alia nói, ánh mắt cô nghiêm túc. “Chúng ta đã xuyên không qua thời gian.”
“Xuyên không?” Marcus cảm thấy không thể tin được. “Có nghĩa là chúng ta đang ở thời kỳ Vasco da Gama?”
“Đúng vậy,” Alia đáp. “Chúng ta đang ở một khoảnh khắc quan trọng trong lịch sử thương mại.”
Khi định hình lại thực tế, Marcus nhận ra rằng mình đang ở giữa một cuộc sống nhộn nhịp của một thương cảng. Những thương nhân đang giao dịch hàng hóa, tiếng cười nói vang vọng khắp nơi. Anh cảm thấy mình như một người khách lạ trong một thế giới kỳ diệu.
“Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng,” Alia nói. “Chúng ta có thể gặp Vasco da Gama và giúp ông ấy mở ra những con đường thương mại.”
“Nhưng làm sao chúng ta có thể tìm thấy ông ấy?” Marcus hỏi, cảm giác hồi hộp trào dâng.
“Tôi biết nơi ông ấy sẽ đến,” Alia đáp, dẫn Marcus đi sâu vào thị trấn. “Hãy đi theo tôi.”
Họ đi qua những con phố đông đúc, nơi các thương nhân Ấn Độ đang trao đổi hàng hóa như gia vị, vải vóc và đồ gốm. Marcus cảm thấy choáng ngợp trước sự phong phú và đa dạng của văn hóa nơi đây.
“Cảm giác thật tuyệt vời,” Marcus nói, mắt sáng lên trước những món hàng. “Tôi chưa bao giờ thấy điều gì như thế này.”
“Đây chính là trái tim của thương mại,” Alia nói, dẫn anh đến một quán trà bên đường. “Chúng ta có thể tìm thông tin ở đây.”
Khi họ vào quán trà, không khí ấm cúng tràn ngập. Những người đàn ông và phụ nữ ngồi quây quần bên nhau, nhâm nhi trà và trò chuyện. Alia bước đến một người đàn ông có vẻ là chủ quán.
“Xin chào,” Alia nói, nở nụ cười. “Chúng tôi đang tìm kiếm Vasco da Gama. Ông ấy có ở đây không?”
Người đàn ông nhìn họ bằng ánh mắt tò mò. “Vasco da Gama? Ông ấy đang chuẩn bị cho một chuyến đi lớn. Nhưng có điều gì đặc biệt khiến hai bạn tìm kiếm ông ấy không?”
“Chúng tôi có thông tin quan trọng có thể giúp ông ấy,” Marcus tự tin trả lời, mặc dù lòng vẫn lo lắng.
Người đàn ông gật đầu, chỉ cho họ biết rằng Vasco da Gama đang ở một nơi gần bến cảng. Marcus và Alia nhanh chóng cảm ơn và ra ngoài, lòng tràn đầy háo hức.
“Chúng ta sắp gặp ông ấy,” Marcus nói, hồi hộp.
“Nhưng cũng cần phải cẩn thận,” Alia nhắc nhở. “Những người xung quanh có thể không tin tưởng chúng ta. Hãy chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.”
Khi họ đến bến cảng, một chiếc tàu lớn đang đậu, và ở đó, Marcus thấy một người đàn ông trung niên với vẻ mặt nghiêm nghị, đang chỉ huy các thủy thủ. Đó chính là Vasco da Gama.
“Đây là cơ hội của chúng ta,” Alia nói, ánh mắt đầy quyết tâm. “Hãy tiến tới.”
Marcus nuốt nước bọt, cảm giác hồi hộp tràn ngập. Đây là một khoảnh khắc lịch sử, và anh biết rằng số phận của cả chuyến hành trình phụ thuộc vào những gì họ sẽ nói với Vasco da Gama.
“Chào ông, thuyền trưởng Vasco da Gama,” Marcus bắt đầu, giọng nói có phần run rẩy. “Chúng tôi có thông tin quan trọng có thể giúp ông trong chuyến hành trình này.”
Vasco ngẩng đầu lên, ánh mắt ông sắc bén và đầy nghi vấn. “Thông tin gì? Tại sao tôi nên tin tưởng hai người?”
“Bởi vì chuyến đi này sẽ không dễ dàng,” Alia nói, bước lên một bước. “Và chúng tôi có thể giúp ông vượt qua những thử thách lớn lao.”
Marcus cảm thấy tim mình đập mạnh. Đây chính là khoảnh khắc mà anh đã khao khát. Số phận của họ đang treo lơ lửng, và tất cả đều phụ thuộc vào cách mà Vasco da Gama phản ứng với những lời nói của họ.