Thương Nhân Và Người Nghèo - Chương 5
Chương 5: Thử Thách Mới
Sau những thành công đầu tiên tại ngôi làng Bình An, Nguyễn Hữu Thịnh và Hữu Ngọc quyết định mở rộng các dự án từ thiện sang nhiều ngôi làng khác. Tuy nhiên, không phải tất cả mọi người đều ủng hộ những nỗ lực của họ.
Một buổi sáng, khi Thịnh đang chuẩn bị cho một cuộc họp với các nhà tài trợ tiềm năng, ông nhận được một cuộc gọi từ một người bạn cũ, ông Vương, một thương nhân lâu năm và có ảnh hưởng lớn trong cộng đồng kinh doanh.
“Thịnh, tôi cần gặp anh ngay,” giọng ông Vương vang lên qua điện thoại. “Chúng ta có nhiều điều cần bàn.”
Thịnh hẹn gặp ông Vương tại một quán cà phê yên tĩnh. Khi họ ngồi xuống, ông Vương bắt đầu ngay mà không cần vòng vo. “Thịnh, anh đang làm gì thế? Anh đang gây xáo trộn thị trường và làm nhiều người khó chịu. Tôi đã nghe nhiều thương nhân phàn nàn về anh.”
Thịnh đáp lại bình tĩnh, “Vương, tôi biết điều tôi đang làm có thể không làm hài lòng tất cả mọi người. Nhưng tôi tin rằng việc giúp đỡ người nghèo là đúng đắn.”
Ông Vương nhấp một ngụm cà phê, nhìn Thịnh với ánh mắt nghiêm nghị. “Tôi không phản đối việc giúp đỡ người khác, nhưng anh phải hiểu rằng thị trường không thể hoạt động nếu anh tiếp tục làm như vậy. Những thương nhân khác đang liên kết lại để chống lại anh. Họ sẽ sử dụng mọi thủ đoạn để làm suy yếu anh.”
Thịnh thở dài. “Tôi biết điều đó. Nhưng tôi không thể từ bỏ những người cần sự giúp đỡ của chúng ta.”
Trong khi đó, tại văn phòng của quỹ từ thiện, Hữu Ngọc và nhóm của cô đang đối mặt với những thử thách mới. Một số dự án bị trì hoãn do thiếu kinh phí và sự chống đối từ chính quyền địa phương, những người bị ảnh hưởng bởi sức ép từ các thương nhân bảo thủ.
Ngọc ngồi cùng nhóm của mình, bàn luận về cách giải quyết vấn đề. “Chúng ta cần tìm cách tiếp cận chính quyền và thuyết phục họ về tầm quan trọng của các dự án này. Chúng ta cũng cần tìm thêm nhà tài trợ để đảm bảo kinh phí.”
Một trong những nhân viên, anh Minh, đề xuất, “Chúng ta có thể tổ chức các sự kiện gây quỹ và kêu gọi sự ủng hộ từ cộng đồng. Nếu chúng ta có thể chứng minh rằng các dự án này thực sự mang lại lợi ích cho xã hội, chúng ta sẽ có cơ hội thuyết phục chính quyền và các nhà tài trợ.”
Ngọc gật đầu. “Đúng vậy, chúng ta cần phải nỗ lực hơn nữa. Không thể để những trở ngại này làm chúng ta chùn bước.”
Tại nhà, Thịnh và gia đình tiếp tục đối mặt với sự căng thẳng. Một buổi tối, khi cả nhà đang ngồi ăn tối, Hữu Nam nói, “Cha, con đã suy nghĩ rất nhiều về những gì cha và em Ngọc đang làm. Con biết đó là điều đúng đắn, nhưng chúng ta cần phải có chiến lược rõ ràng hơn để đối phó với sự phản đối.”
Thịnh nhìn con trai, thấy sự quyết tâm trong ánh mắt của Nam. “Con nói đúng, Nam. Chúng ta cần phải có kế hoạch cụ thể và linh hoạt hơn. Cha tin rằng với sự đoàn kết của gia đình, chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn.”
Bà Lan, với sự ủng hộ mới tìm thấy dành cho chồng và con gái, thêm vào, “Chúng ta sẽ cùng nhau làm việc. Gia đình này mạnh mẽ hơn khi chúng ta đoàn kết.”
Với sự quyết tâm và ủng hộ từ gia đình, Thịnh và Ngọc tiếp tục công việc của mình. Họ tổ chức các sự kiện gây quỹ, tiếp cận các nhà tài trợ và chính quyền địa phương, và không ngừng nỗ lực để thực hiện các dự án từ thiện.
Những thử thách mới không làm họ nản lòng, mà ngược lại, chỉ làm cho họ càng kiên định hơn trong mục tiêu của mình. Họ biết rằng con đường phía trước còn dài và đầy khó khăn, nhưng với niềm tin và quyết tâm, họ tin rằng mình có thể tạo ra những thay đổi tích cực và lâu dài cho xã hội.