Thương Nhân Và Người Nghèo - Chương 6
Chương 6: Sự Thay Đổi Trong Gia Đình
Một sự kiện bất ngờ xảy ra khi bà Lan bị ốm nặng và phải nhập viện. Cả gia đình lo lắng tụ tập tại bệnh viện, không khí trầm lắng và căng thẳng. Hữu Nam và Hữu Ngọc ngồi bên giường bệnh của mẹ, trong khi Thịnh đang thảo luận với bác sĩ về tình trạng của vợ mình.
Bác sĩ Tuấn, người phụ trách ca bệnh của bà Lan, nói với Thịnh, “Tình trạng của bà Lan khá nghiêm trọng, nhưng chúng tôi sẽ làm mọi thứ có thể. Bà ấy cần nghỉ ngơi và chăm sóc đặc biệt trong thời gian tới.”
Thịnh gật đầu, lòng trĩu nặng. Ông quay trở lại phòng bệnh, ngồi xuống bên cạnh vợ. Bà Lan mở mắt, yếu ớt mỉm cười. “Anh Thịnh, em không sao. Anh đừng lo lắng quá.”
Thịnh nắm chặt tay vợ. “Lan à, em phải mạnh mẽ lên. Anh và các con sẽ luôn ở bên em.”
Trong những ngày tiếp theo, Thịnh và Hữu Nam thay phiên nhau chăm sóc bà Lan tại bệnh viện. Những khoảng thời gian bên nhau này tạo cơ hội để Thịnh và Hữu Nam nói chuyện và hiểu nhau hơn. Một buổi tối, khi Hữu Nam đang ngồi bên giường bệnh của mẹ, Thịnh ngồi xuống cạnh anh.
“Nam, cha biết con đã trải qua nhiều áp lực vì quyết định của cha,” Thịnh nói, giọng trầm ấm. “Cha thực sự trân trọng sự nỗ lực và công việc mà con đã làm.”
Hữu Nam nhìn cha, lòng ngổn ngang cảm xúc. “Cha, con xin lỗi vì đã không hiểu và ủng hộ cha từ đầu. Con nhận ra rằng những gì cha và em Ngọc đang làm thực sự có ý nghĩa. Con muốn giúp cha.”
Thịnh mỉm cười, đặt tay lên vai con trai. “Cha rất tự hào về con, Nam. Sự hỗ trợ của con sẽ là nguồn động lực lớn cho cha.”
Trong khi đó, Hữu Ngọc vẫn tiếp tục làm việc với nhóm của mình để duy trì các dự án từ thiện. Cô nhận được tin mẹ ốm nặng và vội vàng trở về bệnh viện. Khi gặp mẹ, Ngọc không kìm được nước mắt. “Mẹ, mẹ phải mạnh mẽ lên. Chúng ta cần mẹ.”
Bà Lan nắm tay Ngọc, ánh mắt dịu dàng. “Ngọc à, mẹ rất tự hào về con. Con và cha đã làm được những điều tuyệt vời. Hãy tiếp tục công việc của mình và đừng lo lắng quá về mẹ.”
Ngọc gật đầu, cảm thấy lòng mình vững vàng hơn. “Con sẽ làm như vậy, mẹ. Con hứa.”
Sau một thời gian điều trị, tình trạng của bà Lan dần ổn định và bà được xuất viện. Thịnh, Nam và Ngọc chăm sóc bà chu đáo, và gia đình họ ngày càng gắn bó hơn. Bà Lan, sau khi chứng kiến tình cảm và sự kiên định của chồng và con gái, cũng bắt đầu thay đổi quan điểm.
Một buổi tối, cả gia đình ngồi quây quần bên nhau, bà Lan nói, “Anh Thịnh, em thấy những gì anh và các con đã làm thực sự có ý nghĩa. Em xin lỗi vì đã phản đối anh trước đây. Từ bây giờ, em sẽ ủng hộ anh trong mọi việc.”
Thịnh mỉm cười, hạnh phúc khi thấy gia đình mình đoàn kết. “Cảm ơn em, Lan. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và mang lại những điều tốt đẹp cho nhiều người hơn.”
Với sự thay đổi trong gia đình và sự đoàn kết ngày càng mạnh mẽ, Thịnh và Ngọc tiếp tục mở rộng các dự án từ thiện của mình. Họ biết rằng con đường phía trước còn nhiều thử thách, nhưng với sự ủng hộ từ gia đình và niềm tin vững chắc, họ tin rằng mình có thể tạo ra những thay đổi tích cực và lâu dài cho xã hội.