Tìm Kiếm Sự Chấp Nhận Của Sói Đầu Đàn - Chương 2
Chương 2: Bầy Sói Và Sói Đầu Đàn
Khi Luna bước vào giữa vòng tròn của bầy sói, cô có thể cảm nhận được sự im lặng bao trùm xung quanh. Sói Đầu Đàn đứng ở vị trí cao nhất, dưới tán cây lớn, như một bóng đen lớn, luôn quan sát và đánh giá từng động thái của các thành viên trong bầy. Hắn không nói lời nào, chỉ đứng yên, ánh mắt lạnh lùng quét qua từng con sói, rồi dừng lại trên Luna một cách đầy thách thức.
Bầy sói bắt đầu di chuyển. Một vài con sói đã sẵn sàng, họ bật nhanh và vững vàng, đôi mắt sáng rực, chân bước mạnh mẽ trên mặt đất. Luna cảm thấy cơ thể mình hơi run lên, nhưng cô không dừng lại. Cô hít sâu một hơi, cố gắng thu hết sự tự tin còn lại vào trong lòng.
“Sói Đầu Đàn đã nhìn con, Luna,” mẹ cô nói khẽ, gần như chỉ là một thì thầm. “Con phải thể hiện bản thân. Đây là cơ hội của con.”
Luna quay lại nhìn mẹ, ánh mắt đầy quyết tâm. “Con sẽ không để mọi người thất vọng.”
Cả bầy sói di chuyển như một thể thống nhất, và chỉ cần một chút sai lầm, mọi thứ có thể sụp đổ. Luna chạy gần Vala, nhưng không thể không cảm thấy có một khoảng cách lớn giữa mình và những con sói mạnh mẽ xung quanh. Bầy sói không chỉ săn mồi — họ còn phải phối hợp với nhau trong im lặng, mỗi con sói đều có một vai trò quan trọng trong việc vây bắt con mồi.
Sói Đầu Đàn quát lớn: “Hãy nhanh lên! Con mồi không đợi ai đâu!”
Luna không để sự căng thẳng làm mình lạc hướng. Cô nhanh chóng cùng một nhóm sói khác tạo thành một vòng vây. Đoàn sói đã theo dấu một con nai lớn. Con nai này nhanh nhẹn và mánh khóe, nhưng bầy sói đã bao vây được nó trong một khu vực hẹp, gần một dòng suối nhỏ.
“Sói trưởng nhóm, phân tán ra!” Luna nghe thấy một con sói đứng bên cạnh ra lệnh.
Cả bầy sói bắt đầu phân tán, bao vây con mồi từ nhiều phía. Luna chạy nhanh về phía con nai, đôi mắt sáng rực, tay vung lên trong không khí. Nhưng một bước đi không cẩn thận khiến cô trượt chân trên một tảng đá ướt, làm mất thăng bằng và suýt ngã.
Con nai chớp thời cơ, nhảy qua một bụi cây và lao ra khỏi vòng vây. Luna hét lên trong thất vọng: “Không!”
Luna cố gắng chạy theo, nhưng không thể kịp bắt kịp con mồi. Những con sói khác, bao gồm cả những con mạnh mẽ như Targon — một con sói lớn, sắc bén và nhanh nhẹn — nhanh chóng chiếm thế thượng phong.
Targon nhìn Luna, ánh mắt của hắn tràn đầy sự khinh bỉ. “Đúng là một con sói yếu đuối,” hắn lẩm bẩm, đủ để Luna nghe thấy.
Luna cảm thấy như có một đòn đánh vào lòng mình. Cô cúi mặt xuống, cố không để sự thất bại này khiến mình mất hết tinh thần. Nhưng một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.
“Con làm đúng. Đừng để những lời đó làm con mất đi sự tự tin,” mẹ Luna nói, bước lại gần cô. “Con đã làm hết sức mình. Đừng bỏ cuộc.”
Luna ngẩng đầu lên, cảm nhận được sự ấm áp từ những lời an ủi của mẹ, nhưng trong lòng cô vẫn còn nỗi lo sợ. Liệu mình có đủ mạnh mẽ để chứng minh rằng mình xứng đáng được chấp nhận hay không? Cô nhìn về phía Sói Đầu Đàn, ánh mắt của hắn vẫn không rời khỏi cô. Mặc dù hắn không nói gì, nhưng Luna biết rằng mọi động thái của cô đều đang được theo dõi, và chỉ cần một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến cô mất đi cơ hội.
Cuộc săn tiếp tục, và lần này Luna quyết tâm không để điều gì cản bước mình. Dù đã bị lỗi lầm trước đó, nhưng cô biết rằng nếu cứ tiếp tục như vậy, cô sẽ không bao giờ có thể chứng tỏ được mình.
Khi bầy sói bắt gặp một đàn thỏ rừng nhỏ, cơ hội đã đến. Luna không chần chừ, cô lao vào một cách mạnh mẽ và quyết đoán. Cô nhanh chóng di chuyển vào vị trí, phối hợp với các thành viên khác trong bầy, sử dụng kỹ năng săn mồi mà cô đã rèn luyện bao lâu nay.
Con mồi bị vây hãm, và chỉ trong ít phút, bầy sói đã thành công bắt được nó. Một tiếng gầm vui mừng vang lên, bầy sói ăn mừng chiến thắng. Luna đứng lại một bước, hít thở một hơi dài, và nhìn về phía Sói Đầu Đàn.
Sói Đầu Đàn, sau khi chứng kiến thành công của cuộc săn, cuối cùng cũng bước đến gần. Hắn không nói một lời, chỉ nhìn cô. Dường như một cái nhìn sâu sắc đã thay thế cho mọi lời nói.
Targon, vẫn còn đang đứng gần đó, hếch cằm lên với vẻ tự mãn. “Không tệ,” hắn nói, giọng pha lẫn sự chế giễu. “Nhưng con có đủ khả năng để làm điều này một mình không?”
Luna không trả lời. Cô không cần phải tranh cãi với hắn. Thay vào đó, cô quay lại nhìn Sói Đầu Đàn, chờ đợi sự đánh giá cuối cùng.
Một khoảnh khắc im lặng trôi qua. Sói Đầu Đàn quay sang nhìn Luna, ánh mắt vẫn lạnh lùng, nhưng lần này có chút gì đó thay đổi. Hắn gật đầu một cách nhỏ nhẹ, như thể đã nhận ra một điều gì đó.
“Luna,” Sói Đầu Đàn lên tiếng, giọng trầm, “con đã làm tốt hơn ta nghĩ. Con có thể giữ được bình tĩnh trong tình huống căng thẳng. Nhưng nhớ rằng, sự mạnh mẽ không chỉ là chiến thắng một lần. Con phải chứng tỏ mình qua mọi thử thách.”
Luna cảm nhận được một chút sự công nhận trong lời nói của Sói Đầu Đàn, và điều đó khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Mặc dù cô vẫn còn nhiều điều cần học, nhưng ít nhất hôm nay, cô đã chứng minh được mình không phải là một con sói yếu đuối.
Bầy sói bắt đầu quay về, mang theo chiến lợi phẩm. Luna đi bên cạnh mẹ mình, ánh mắt lấp lánh tự hào. Cô biết con đường phía trước còn dài, nhưng với mỗi bước đi, cô đã dần gần hơn đến mục tiêu của mình — sự chấp nhận của Sói Đầu Đàn.