Tình Bạn Bất Ngờ - Chương 3
Chương 3: Thử Thách và Nỗi Sợ Hãi
Một buổi chiều nọ, An và Momo đang chơi đùa bên bờ suối, nơi những viên đá nhấp nhô tạo nên những âm thanh vui tai. An ném những viên đá nhỏ xuống nước, thích thú khi nhìn thấy những gợn sóng lan tỏa.
“Nhìn kìa, Momo! Ai ném đá nhanh hơn nào!” An cười lớn, cố gắng ném viên đá thật xa.
Momo, với sức mạnh của mình, cũng bắt đầu ném những viên đá to hơn. Cả hai cùng cười vang, nhưng niềm vui bỗng chốc bị gián đoạn khi một cơn gió mạnh thổi qua.
“Mình cảm giác có gì không ổn,” An nói, nhìn lên bầu trời đang trở nên u ám. “Có lẽ chúng ta nên quay về thôi.”
Momo gật đầu, và cả hai bắt đầu đi nhanh về phía hang. Nhưng chưa kịp đến nơi, mưa bắt đầu đổ xuống như trút nước. Cơn bão ập đến nhanh chóng, và tiếng sấm rền vang trên bầu trời.
“Momo, nhanh lên!” An hối thúc, chạy nhanh hơn.
Chỉ một lát sau, cơn lũ từ những dòng suối nhỏ bắt đầu tràn về, nước cuồn cuộn và mạnh mẽ. An cảm thấy hoảng sợ, nhưng nhìn thấy Momo, cậu biết rằng bạn mình sẽ bảo vệ mình.
“Momo, chúng ta phải tìm chỗ an toàn!” An hét lên, cố gắng vượt qua dòng nước chảy xiết.
Momo dùng sức mạnh của mình để đẩy An lên một mỏm đá cao, nhưng chính lúc đó, nước lũ bất ngờ ập đến, khiến An suýt nữa bị cuốn trôi. Momo lao vào nước, dùng sức mình để kéo An lên.
“Cảm ơn bạn, Momo!” An nói trong hơi thở hổn hển. “Mình sợ quá!”
Momo khịt mũi, như thể nó đang trấn an An. Sau một hồi vật lộn, cả hai cuối cùng cũng tìm được một nơi trú ẩn dưới những tán cây lớn, nơi nước không thể đến được.
“Mình không nghĩ cơn bão lại mạnh đến vậy,” An nói, rùng mình. “Nhưng có bạn bên cạnh, mình cảm thấy an toàn hơn.”
Momo ngồi bên cạnh, khịt khịt như muốn nói rằng nó sẽ luôn bảo vệ An.
Khi cơn bão qua đi, bầu trời sáng lại và ánh mặt trời bắt đầu chiếu sáng. An nhìn quanh, nhận thấy cảnh vật đã thay đổi, nhiều cây bị đổ và đất bị xói mòn.
“Chúng ta phải giúp đỡ nơi này!” An nói quyết tâm. “Mình không muốn bất cứ điều gì xảy ra với bạn hay môi trường của chúng ta.”
Momo gật đầu, và cả hai cùng nhau bắt đầu dọn dẹp, thu gom những cành cây gãy và dọn sạch những khu vực bị ngập nước. Dù mệt mỏi, họ cảm thấy tự hào vì đã cùng nhau vượt qua thử thách này.
“Bạn là một người bạn tuyệt vời, Momo,” An nói, mỉm cười. “Chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, bất kể có chuyện gì xảy ra.”
Momo đáp lại bằng một tiếng khịt mũi vui vẻ, và trong khoảnh khắc đó, cả hai hiểu rằng tình bạn của họ đã trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.