Tình Bạn Giữa Aladdin Và Thần Đèn - Chương 4
Chương 4: Bước Đầu Xây Dựng Tình Bạn
Sau khi thấu hiểu và chấp nhận lời khuyên của thần đèn, Aladdin dần thay đổi cách nhìn về cuộc sống và về những điều cậu thực sự muốn. Thay vì chỉ tập trung vào hình thức hào nhoáng, cậu bắt đầu để tâm đến con người thật của mình. Aladdin quyết định sẽ dành thời gian để tìm hiểu về những điều giản dị và chân thành hơn, và thần đèn cũng ở bên cạnh như một người bạn đồng hành, sẵn sàng chia sẻ niềm vui và nỗi buồn.
Một buổi sáng, khi cả hai đang ngồi trên đỉnh đồi nhìn xuống cung điện và thành phố xa xa, Aladdin quay sang thần đèn, gợi ý với nụ cười rạng rỡ: “Ngươi nghĩ sao nếu chúng ta đi khám phá xung quanh? Không phải vì điều ước hay phép thuật, mà chỉ để thấy cuộc sống thường ngày thôi.”
Thần đèn ngạc nhiên nhưng mỉm cười đáp lại, “Ta rất sẵn lòng. Đã lâu lắm rồi ta không được đi đây đó mà không phải vì thực hiện điều ước của ai cả. Ta nghĩ sẽ thật tuyệt khi chúng ta trải nghiệm những thứ mới mẻ cùng nhau.”
Vậy là họ lên đường, không mang theo quyền lực hay phép màu nào đặc biệt, chỉ có một chiếc khăn choàng và một vài đồng tiền lẻ. Cả hai hòa mình vào dòng người tấp nập trong chợ, nơi mùi thơm từ những gian hàng trái cây, hương liệu và thức ăn lan tỏa khắp nơi. Aladdin nhận ra rằng dù cậu đã sống ở vùng đất này cả đời, nhưng chưa bao giờ có cơ hội nhìn cuộc sống thường nhật một cách gần gũi và thật đến thế.
Aladdin dừng lại ở một quầy bán hạt dẻ, mua một ít và đưa cho thần đèn. Thần đèn nhìn những hạt dẻ trong tay với đôi mắt lấp lánh, sau đó bật cười hào hứng.
“Đã bao lâu rồi ta không được thưởng thức một thứ gì đó giản dị như thế này!” Thần đèn cắn một miếng, vẻ mặt rạng rỡ hạnh phúc. “Cảm ơn cậu, Aladdin.”
Aladdin mỉm cười, cảm thấy hạnh phúc khi có thể mang lại niềm vui cho thần đèn. “Ngươi đã giúp ta rất nhiều, thần đèn. Ta nghĩ điều tối thiểu ta có thể làm là giúp ngươi thấy niềm vui nhỏ bé của cuộc sống.”
Điều kỳ lạ là, dù không có phép thuật hay sự hào nhoáng, Aladdin cảm thấy trọn vẹn hơn bao giờ hết. Cả hai đi qua những con phố nhỏ, nói chuyện với những người bán hàng, xem những nghệ sĩ đường phố biểu diễn, và thậm chí còn tham gia trò chơi bắn tên ở hội chợ. Những điều này giúp Aladdin thấy rằng niềm vui không cần phải đến từ những thứ xa hoa hay từ điều ước thần kỳ, mà chính là từ sự kết nối thật lòng với mọi người xung quanh.
Sau khi rời khỏi hội chợ, cả hai ngồi nghỉ trên một chiếc ghế gỗ bên dòng suối, tận hưởng cơn gió mát lành. Thần đèn nhìn Aladdin với ánh mắt trìu mến.
“Aladdin, ta rất cảm kích vì ngày hôm nay,” thần đèn nói, giọng chân thành. “Ta luôn nghĩ mình sẽ chỉ là một thần đèn, sống mãi mãi trong chiếc đèn này, không ai quan tâm hay để ý đến cảm xúc của ta. Nhưng cậu đã coi ta là bạn, một điều mà ta chưa bao giờ nghĩ đến.”
Aladdin cười nhẹ, vỗ nhẹ lên vai thần đèn. “Ngươi là một người bạn tuyệt vời, thần đèn. Ta cảm thấy may mắn khi có ngươi bên cạnh. Thậm chí, ta không biết liệu ta có thể đối mặt với mọi thứ một mình không nếu không có ngươi.”
Thần đèn mỉm cười, lòng tràn đầy niềm vui. Từ trước đến nay, anh luôn làm việc với vai trò là một kẻ phục vụ điều ước, nhưng lần đầu tiên anh cảm thấy mình thực sự quan trọng đối với ai đó.
Khi mặt trời bắt đầu lặn, cả hai quay về cung điện. Aladdin tự hỏi liệu công chúa Jasmine có thể thấy được con người thật của mình nếu họ tình cờ gặp nhau trong một hoàn cảnh bình dị như thế này. Cậu không cần phải trở thành một hoàng tử hay người giàu có nữa, mà chỉ muốn thể hiện chân thành. Nghĩ đến Jasmine, Aladdin khẽ thở dài, nhưng thần đèn dường như đã đoán được tâm trạng của cậu.
“Cậu vẫn nghĩ đến công chúa Jasmine, đúng không?” thần đèn hỏi nhẹ nhàng.
Aladdin gật đầu, ánh mắt đượm buồn. “Đúng vậy, nhưng lần này, ta không muốn dùng bất kỳ điều ước nào để chinh phục nàng. Ta muốn nàng thấy Aladdin thật sự, một Aladdin không có phép thuật, không giàu sang, mà chỉ là một chàng trai bình thường.”
Thần đèn mỉm cười hài lòng. “Cậu đã thay đổi, Aladdin. Đây mới là điều quý giá nhất mà ta từng thấy.”
Cả hai bước vào cung điện trong ánh chiều tà, ánh sáng nhạt dần nhưng lòng họ lại sáng rực. Một tình bạn chân thành đã được xây dựng, và Aladdin biết rằng dù cậu có thành công hay thất bại trong việc chinh phục trái tim công chúa, cậu đã có một người bạn thực sự, người luôn sẵn lòng cùng cậu đối mặt với mọi thử thách.