Tình Bạn Và Phản Bội - Chương 2
Chương 2: Bóng Đen Lẩn Khuất
Một thời gian sau, Trường Lưu Sơn vẫn tiếp tục cuộc sống yên bình, nhưng sự bất an trong lòng Hoa Thiên Cốt ngày càng lớn. Cô luôn cảm nhận được một điều gì đó không đúng. Đặc biệt là Tiểu Nguyệt, dường như cô ấy thay đổi, thường xuyên tránh né ánh mắt của Hoa Thiên Cốt và các bạn khác.
Một đêm nọ, khi ánh trăng tròn tỏa sáng trên bầu trời, Hoa Thiên Cốt quyết định đi tuần tra một mình để tìm hiểu thêm về những điều bất thường. Khi đến gần khu rừng phía bắc, cô tình cờ nghe thấy tiếng thì thầm và ánh sáng lạ phát ra từ một căn nhà nhỏ.
Khi tiến lại gần, Hoa Thiên Cốt nhìn thấy Tiểu Nguyệt đang gặp gỡ một kẻ lạ mặt. “Ngươi đã làm tốt lắm, Tiểu Nguyệt. Chỉ cần thêm một chút nữa, chúng ta sẽ mở được cổng không gian và chiếm đoạt sức mạnh của Trường Lưu Sơn.”
Tiểu Nguyệt cúi đầu, giọng run rẩy. “Nhưng ta không muốn phản bội bạn bè mình. Ta chỉ muốn có được sức mạnh để bảo vệ họ.”
“Ngươi ngây thơ quá, Tiểu Nguyệt. Nếu không có sức mạnh, ngươi sẽ không bao giờ bảo vệ được ai cả,” kẻ lạ mặt đáp, giọng đầy thách thức.
Hoa Thiên Cốt không thể tin vào mắt mình. “Tiểu Nguyệt, tại sao ngươi lại làm vậy?”
Tiểu Nguyệt giật mình quay lại, đôi mắt ngập tràn sự hối hận và đau khổ. “Sư phụ… ta…”
Kẻ lạ mặt nhận ra Hoa Thiên Cốt và không chần chừ tấn công. Cuộc chiến diễn ra ác liệt, nhưng với sức mạnh và kỹ năng của mình, Hoa Thiên Cốt đã đánh bại kẻ lạ mặt.
Khi kẻ lạ mặt bị đánh bại, Tiểu Nguyệt quỳ xuống, nước mắt lăn dài trên má. “Ta xin lỗi, Thiên Cốt. Ta chỉ muốn có đủ sức mạnh để bảo vệ mọi người. Ta không ngờ rằng mình lại rơi vào bẫy của kẻ xấu.”
Hoa Thiên Cốt nhìn Tiểu Nguyệt, lòng đầy thương xót nhưng cũng vô cùng đau đớn. “Ngươi đã phản bội chúng ta, nhưng ta hiểu lý do của ngươi. Tuy nhiên, hậu quả của việc này là rất lớn.”
Khi trở về Trường Lưu Sơn, Hoa Thiên Cốt quyết định triệu tập toàn bộ các đệ tử và trưởng lão để thảo luận về tình hình. “Chúng ta đã bị phản bội, nhưng chúng ta phải đoàn kết để vượt qua thử thách này.”
Lâm Thiên Ân nhìn Tiểu Nguyệt, ánh mắt đầy thất vọng. “Ngươi đã làm tổn thương chúng ta, nhưng chúng ta vẫn có thể cùng nhau đối mặt với kẻ thù.”
Trần Dạ Nguyệt thêm vào: “Chúng ta phải tăng cường bảo vệ và rèn luyện. Không để kẻ xấu có cơ hội tấn công thêm một lần nữa.”
Tiểu Nguyệt cúi đầu, giọng nghẹn ngào. “Ta sẽ làm mọi thứ để chuộc lỗi. Hãy cho ta một cơ hội để sửa sai.”
Hoa Thiên Cốt gật đầu, giọng trầm ngâm. “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn này. Nhưng ngươi phải chứng minh rằng ngươi thật lòng hối hận và sẵn sàng chuộc lỗi.”
Dưới ánh trăng sáng, tình bạn của họ bị thử thách, nhưng cũng được củng cố bởi sự tha thứ và lòng quyết tâm. Họ biết rằng con đường phía trước sẽ đầy gian nan, nhưng với lòng dũng cảm và sự đoàn kết, họ tin rằng mình có thể vượt qua mọi khó khăn để bảo vệ Trường Lưu Sơn và những giá trị quý giá nhất của mình.